Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Hắc Tuyển Dực cùng Ô Nhược khó có được thời gian ngồi một chỗ nói chuyện phiếm, hai người ngồi hàn huyên như tri kỷ, cho xe đi vòng quanh một đường mới hồi hoàng cung.
Trở lại hoàng cung đã là giờ Hợi, sáu gã thị vệ buổi sáng bị Đế Hoàng phái tới đã không trở về Hành Tinh Cung, Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực lén lút đi vào trong phòng của Đản Đản cùng Tiểu Tiểu, thấy bọn trẻ đã ngủ, liền nhẹ nhàng đắp chăn cẩn thận cho bọn họ, sau đó, đi ra ngoài nhà hỏi Hắc Tín: “Hôm nay hai đứa nhỏ cùng Cao Tổ phụ bọn họ ở chung như thế nào?”
Hắc Tín cười tủm tỉm nói: “Hai vị điện hạ vẫn chưa nói một câu nào với Cao Tổ đế bọn họ, đến cả nhìn cũng không thèm nhìn, Cao Tổ đế bọn họ nhìn thấy hai vị tiểu điện hạ ngoan ngoãn đáng yêu như thế, trong lòng ngứa ngáy, nhưng lại không được ôm, khi rời khỏi Hành Tinh Cung, sáu người đều ủ rũ cụp đuôi.”
Hắc Tuyển Dực khẽ gật đầu: “Làm tốt lắm.”
Ô Nhược trợn trắng mắt: “Có người như ngươi dung túng con mình đối xử với Cao Tổ phụ của mình như vậy sao?”
Hắc Tuyển Dực nói: “Bọn họ đều là một đám người bảo thủ, lại trọng mặt mũi, còn bởi vì bối phận cao thích tự cao tự đại, nếu không cho hài tử làm như vậy, sợ là lúc chúng ta đại hôn, bọn họ còn không chịu bỏ mặt mũi xuống đến tiếp thu ngươi, ta không muốn khi chúng ta đại hôn, lại nháo ra những chuyện không vui.”
Ô Nhược cũng không muốn khi mình đại hôn lại phải nhìn sắc mặt của người khác, cũng liền mặc kệ bọn họ.
Hắc Tín cầm lấy cái hộp nhỏ trên bàn đưa cho Ô Nhược: “Thái Tử Phi, lão thông gia bọn họ cho người truyền đến tin tức nói Quỷ Bà đã trở lại vương phủ, khoảng thời gian này nàng rời đi chỉ là muốn đi nhận nhiệm vụ kiếm tiền, hơn nữa, hai ngày nữa lại rời phủ đi nhận nhiệm vụ. Đây là linh phù của Quỷ Bà vẽ ra khi đi làm nhiệm vụ, nàng nhờ ngươi mang đến cửa hàng bán đi hộ nàng.”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
“Nhận nhiệm vụ?” Ô Nhược nhíu mày nhận lấy chiếc hộp, tuy rằng không biết nàng vì sao đột nhiên lại tích cực kiếm bạc như vậy, nhưng có thể biết được hành tung của nàng thì cũng an tâm được phần nào, chuyện khác cứ để tự nàng sắp xếp.
“Đúng vậy, thị vệ lão thông gia phái tới chính là nói với chúng ta như vậy.”
Ô Nhược nhìn về phía Hắc Tuyển Dực: “Tuyển Dực, Quỷ Bà có thể là bà ngoại của ta.”
“Sao ngươi lại biết?”
Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực rời khỏi phòng Đản Đản, y kể lại cho Hắc Tuyển Dực chuyện hôm nay gặp được hai huynh đệ Từ gia cùng những suy đoán lúc trước của mình: “Qua lời nói của bọn họ, ta khẳng định Quỷ Bà là bà ngoại ta?”
“Tám chín phần mười.” Hắc Tuyển Dực cũng cảm thấy suy đoán của Ô Nhược đúng: “Ta từng phái người hỏi thăm Từ gia là người Cựu tộc, hơn nữa, chuyện này xảy ra vào hơn bốn mươi năm trước, muốn tra chuyện này cũng không dễ dàng.”
Ô Nhược lắc đầu: “Chỉ cần Quỷ Bà không thương tổn người nhà của ta liền không cần tra, đúng rồi, tối nay khi bán đấu giá Ô Bách, cuối cùng là ngươi mua hắn về sao?”
“Ừm, chợ nô lệ sắp phải bị niêm phong, không muốn ngươi bỏ bạc ra lãng phí, nên liền bảo thuộc hạ ra giá.”
Ô Nhược tò mò hỏi: “Sao ngươi lại biết ta ra giá?”
Đáy mắt Hắc Tuyển Dực nảy lên ý cười: “Trước khi lên lầu, nghe thấy ngươi dùng nhiều lời hay để khen ta như vậy, đương nhiên phải nhớ kỹ thanh âm qua mặt nạ của ngươi mới không làm ngươi thất vọng vì đã ca ngợi ta chứ?”
Ô Nhược ôm lấy eo hắn, ngẩng đầu hỏi: “Ngươi nói thật xem, sau khi nghe thấy ta dùng nhiều lời hay ý đẹp để khen ngươi như vậy, trong lòng có phải là cảm thấy lâng lâng bay bổng hay không?”
Hắc Tuyển Dực không phủ nhận: “Có thể làm ta vui vẻ vài ngày.”
Có lẽ về sau khi nhớ lại, vẫn sẽ cảm thấy vui vẻ như vậy.
Ô Nhược cười tủm tỉm mà hôn một cái trên cằm hắn.
Ánh mắt Hắc Tuyển Dực bỗng trở nên sâu thẳm, nhanh chóng khom người bế người lên đi về phía phòng tắm.
Hôm sau, Cao Tổ đế bọn họ lại đi đến Hành Tinh Cung, Đản Đản cùng Tiểu Tiểu vẫn là không để ý tới bọn họ, Cao Tổ đế bọn họ cũng không biết phải dỗ bọn trẻ như thế nào, đành phải tiếp tục chịu lạnh nhạt như vậy.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mỗi ngày cứ bận bận rộn rộn, nháy mắt đã đến ngày 29 tháng 8, cũng là ngày nghênh đón sinh nhật hai mươi tuổi của Ô Nhược.
Ô Tiền Thanh bọn họ sáng sớm liền tiến cung chúc mừng sinh nhật Ô Nhược, tiểu Ô U cùng tiểu Dạ Cức cũng đến khiến cho hoàng cung vốn hẩm hiu quạnh quẽ, nháy mắt trở nên ồn ào náo nhiệt, mỗi góc đều là thanh âm vui cười của bọn nhỏ, thái giám cung nữ trong cung cũng bị những thanh âm vui vẻ này cảm nhiễm, lộ ra tươi cười.
Ô Nhược nhìn người đến chúc mừng sinh nhật y đứng đầy đại viện, không khỏi nhớ tới sinh nhật hai mươi tuổi vào đời trước, lúc ấy bởi vì Ô Trúc chết, cha nương y vẫn đang chìm ngập trong đau thương, cho nên cũng không nhớ tới chúc mừng sinh nhật hắn, chỉ là vào lúc ăn cơm tối, nương y nấu cho y một chén mì liền tính là đã đón sinh nhật xong, cho nên, không nghĩ tới hôm nay sinh nhật nhược quán lại náo nhiệt long trọng như vậy.
“Tiểu Nhược, ngươi đang ngẩn người nghĩ gì vậy?” Ô Trúc cầm lễ vật chúc sinh nhật của mình chuẩn bị đưa tới trước mặt Ô Nhược: “Tặng cho ngươi.”
“Cảm ơn đại ca.” Ô Nhược cười tủm tỉm mà nhận lấy lễ vật.
“Ta cũng có, ta cũng có.” Ô Hi vui vẻ cầm hộp quà đưa tới trước mặt Ô Nhược.
Những người khác cũng sôi nổi lấy ra lễ vật.
Đến phiên Cức Hi, Ô Nhược ngẩn người, nhìn Cức Hi đã biến thành người lớn kinh ngạc nói: “Cức Hi, ngươi biến trở về người lớn rồi?”
Cức Hi biến trở lại thành người lớn cũng không có biến hóa lớn lắm, chỉ là mặt trở nên to và chững chạc hơn, dáng người cũng trở nên cao lớn hơn, cả người thoạt nhìn thành thục hơn rất nhiều, nhưng mà, vẫn là cao ngạo như cũ.
Cức Hi hừ nhẹ: “Tham gia tỷ thí, đương nhiên phải biến trở về người lớn.”
Dạ Ký đứng ở bên cạnh hắn nói: “Ngàn lần cảm tạ chợ đen tổ chức tỷ thí giữa các thuật sư.”
Nếu không, hắn không biết phải chờ tới năm nào mới có thể làm cho Cức Hi gật đầu biến trở về làm người lớn.
Ô Nhược hỏi: “Biến trở về từ khi nào vậy?”
Dạ Ký nói: “Sáng nay mới chịu bằng lòng ăn thần linh đan cực phẩm bổn tọa mua cho hắn để biến trở về người lớn.”
Cức Hi trừng mắt hắn, xoay người ngồi trên ghế dựa một bên.
U Diệp ôm bả vai Dạ Ký, nhỏ giọng nói: “Mấy ngày nay, nhất định là nhịn đến phát nghẹn rồi đi?”
Dạ Ký lạnh lùng từ từ liếc hắn một cái: “Ngươi là người hiểu được cảm thụ của ta nhất, còn cần hỏi sao?”
Tuy rằng Ô Trúc là bộ dáng của người lớn, nhưng mà cũng không có cùng phòng với U Diệp.
U Diệp hừ lạnh: “Ta ít nhất có thể kéo kéo tay Tiểu Trúc, hôn hôn cái miệng nhỏ của hắn giải khát, ngươi thì sao, có thể xuống tay với một đứa trẻ 6 tuổi sao?”
Dạ Ký: “……”
Ô Trúc tức giận đỏ bừng cả khuôn mặt tuấn tú nói: “Hai người các ngươi có thể đừng nói những chuyện bất nhã như vậy trong ngày sinh nhật của Tiểu Nhược hay không?”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
U Diệp cười tủm tỉm kéo tay Ô Trúc: “Không nói nữa, ta không nói nữa, buổi tối chúng ta trở về phòng lại nói.”
Ô Trúc tức giận trừng hắn một cái: “Ngươi còn nói.”
U Diệp trực tiếp câm miệng.
Ô Nhược uống một ngụm trà: “Ta nói các ngươi có thể đừng có nhân lúc bạn đời ta không có ở trong cung, cố ý ở trước mặt ta ân ân ái ái để kích thích ta hay không?”
U Diệp hỏi: “Tuyển Dực đâu? Sao hắn lại có thể không ở trong cung vào một ngày quan trọng như vậy, nếu là ta, cho dù là trời sập cũng sẽ mặc kể để ở bên bầu bạn với Tiểu Trúc.”
Ô Nhược trừng hắn một cái: “Ngày mai chính là ngày tỷ thí giữa các thuật sư, hắn cần phải đến Biên Thành tuần tra một phen, chờ buổi trưa mới trở về chúc mừng sinh nhật ta.”
“Đại tẩu, đại tẩu, chúng ta tới.” Hắc Tuyển Đường còn chưa vào cửa, liền nghe thấy tiếng kêu của hắn ở ngoài đại điện, sau đó, Hắc Tuyển Dực cùng năm vị huynh đệ tỷ muội của hắn đi đến.
Ô Trúc nhìn thấy Hắc Tuyển Dực đi theo sau bước vào, không khỏi mà ủa một tiếng: “Tuyển Dực, ngươi không phải đi Biên Thành tuần tra sao? Sao sớm như vậy đã trở lại?”
Hắc Tuyển Dực khẽ gật đầu với Ô Trúc, tỏ vẻ chào hỏi.
Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Dực, nao nao.
Ô Hi hưng phấn từ ghế dựa nhảy dựng lên: “Dực ca, ngươi chuẩn bị cho nhị ca lễ vật mừng sinh nhật gì vậy?”
Hắc Tuyển Đường cùng Hắc Tuyển Húc bọn họ nhìn nhau một cái, cười hì hì.
Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Đường bọn họ, chậm rì rì mà uống một ngụm trà.
U Diệp nói: “Tuyển Dực là bạn đời của Tiểu Nhược, lễ vật mừng sinh nhật nhất định là tốt hơn của chúng ta.”
Ô Nhược cười nói: “Có lễ vật hay không cũng không sao cả, chỉ cần người ở bên người ta là được.”
Hắc Tuyển Đường đẩy Hắc Tuyển Dực đến trước mặt Ô Nhược: “Đại ca chính là bởi vì biết đại tẩu muốn hắn ở bên cạnh, cho nên trở lại sớm hơn dự định.”
Ô Nhược buông chén trà, ngẩng đầu nhìn Hắc Tuyển Dực ở trước mắt, sau đó, tràn ra một mặt tươi cười xán lạn.
Hắc Tuyển Dực hơi hơi lóe lóe thần.
Ô Nhược nhìn về phía Hắc Tuyển Đường: “Đem một cái hàng giả tới lừa gạt ta, không sợ đại ca ngươi trở về sẽ đánh ngươi hay sao?”
Hắc Tuyển Đường sửng sốt: “Đại tẩu, ngươi đã nhìn ra?”
Hắc Tuyển Húc cũng hết sức kinh ngạc: “Đại tẩu, sao ngươi lại nhận ra được?”
“Khi hắn vừa bước vào cửa, ta liền biết hắn không phải trượng phu của ta.”
Vẻ mặt của Hắc Tuyển Hi cùng Hắc Tử Hà, Hắc Tử Nhã đều hết sức kinh ngạc: “Cái gì? Hắn không phải đại ca của chúng ta? Không thể nào?”
Những người khác cũng mang vẻ mặt kinh ngạc: “Hắn không phải Hắc Tuyển Dực sao?”
Hắc Tử Nhã không thể tin được mà đi đến trước mặt Hắc Tuyển Dực, đánh giá trên dưới, nhìn thế nào đều không nhìn ra có điểm gì khác nhau: “Ta với hắn đi cùng nhau một đường vậy mà không phát hiện ra hắn không phải là đại ca của chúng ta, đại tẩu, làm sao ngươi nhận ra được?”
Mọi người cũng cực kỳ tò mò nhìn về phía Ô Nhược.
Ô Nhược hết sức tự hào nói: “Khi phu quân nha ta bước vào cửa, người đầu tiên hắn nhìn tuyệt đối sẽ là ta.”
Mọi người cạn lời.
Hắc Tuyển Đường hỏi: “Đơn giản là như vậy sao?”
“Đương nhiên còn có lí do khác.” Ô Nhược nhìn về phía “Hắc Tuyển Dực” nói: “Tuy rằng tư thái đi đường, khí chất và các phương diện khác của hắn đều rất giống với Tuyển Dực, có thể thấy được hắn từng được cố ý huấn luyện bắt chước mỗi tiếng nói cử động của Tuyển Dực, nhưng mà, tình cảm của con người là thứ không thể huấn luyện ra được, ánh mắt mắt hắn nhìn ta rất xa lạ.”
“Hắc Tuyển Dực” vừa nghe thấy lời này, vội vàng thay đổi thần sắc, cố gắng biểu hiện ra tình cảm đối với Ô Nhược.
Ô Nhược buồn cười nói: “Ngươi có giả vờ đến thế nào đi nữa cũng vô dụng, ngươi không thích ta, chính là không thích ta, loại cảm tình này là không thể ngụy trang được, cho dù ngươi có biểu hiện thâm tình đến mức nào, ta cũng có thể cảm nhận được là giả.”
“Hắc Tuyển Dực” thở dài, không bắt chước Hắc Tuyển Dực nữa: “Hai mắt Thái Tử Phi sắc bén như mắt ưng, làm thuộc hạ vô cùng khâm phục.”
Ô Nhược cười nói: “Kỳ thật ngươi ngụy trang rất tốt rồi, chỉ là thiếu chút tình cảm.”
Hắc Tuyển Húc vỗ vỗ bả vai “Hắc Tuyển Dực”: “Được rồi, ngươi có thể đi xuống.”
“Tuân lệnh.”
Ô Nhược hỏi Hắc Tuyển Húc : “Vì sao các ngươi lại dẫn người này đến đây? Chẳng lẽ là lễ vật tặng cho ta?”
Hắc Tuyển Húc vội vàng phủ nhận: “Đương nhiên không phải, nếu ta tặng cái này cho đại tẩu, khẳng định bị đại ca ta đánh chết.”
“Vậy hắn……”
“Hắn là thế thân của đại ca, phụ trách thay thế đại ca hoàn thành nhiệm vụ tuần tra ngày mai, chúng ta đem hắn đến đây, chính là muốn nói cho các ngươi một tiếng, không đến lúc đó lại nhận sai người, cũng thuận tiện muốn cho mọi người xem xem có thể nhận ra hắn là giả hay không.”
Ô Nhược hiếu kỳ nói: “Tuyển Dực ngày mai không cần tuần tra sao?”
“Đương nhiên cần, nhưng mà là tuần tra ngầm, ngày mai đại ca sẽ mang da giả, cũng chính là khuôn mặt mang da giả mà các ngươi đã từng gặp qua, các ngươi đều biết được bộ dáng của hắn khi mang da giả, nên ta không nói nhiều nữa.”