Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Hắc Tuyển Dực khẽ gật đầu: “Tuyển Hành là con thứ hai của thủ lĩnh Cựu tộc, bởi vì năng lực xuất chúng được phong làm thiếu chủ, địa vị ở Cựu tộc tương đương với Thái Tử hoàng thất, Thâm Tụng là tiểu thiếu gia của một gia tộc chi thứ Hắc thị trong Cựu tộc, được phái đến bên cạnh Tuyển Hành làm hộ vệ.”
“Khó trách hắn biết huyền thuật hoàng thất ……” Ô Nhược biết được thân phận của Tuyển Hành, trong lòng vô cùng phức tạp, vừa kinh ngạc, lại có chút khó có thể tiếp thu, cũng không biết xử lý chuyện của y cùng Tuyển Hành như thế nào, dù sao thì thời gian qua y cũng đã chậm rãi coi Tuyển Hành bọn họ trở thành bằng hữu.
Y trầm mặc một lát, lại hỏi: “Là hắn phái Tu Quân tới giết chúng ta sao?”
Hắc Tuyển Dực nhìn ra suy nghĩ trong lòng y, ôm người vào trong lòng ngực nói: “Là phụ thân hắn phái Tu Quân đến giết chúng ta, không liên quan đến hắn.”
Ô Nhược lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: “Ngươi… hình như đang nói thay cho hắn.”
Hắc Tuyển Dực không phủ nhận: “Ở Cựu tộc, người duy nhất ta thưởng thức chính là hắn. Trước khi hắn tiếp nhận sự vụ của Cựu tộc, quan hệ giữa Cựu tộc cùng hoàng thất chúng ta vô cùng ác liệt, có thể nói chỉ cần hai tộc gặp nhau tất sẽ có thương vong. Trừ cái này ra, lúc ấy hoàn cảnh của những tầng dưới tầng mười hết sức hỗn loạn, thường xuyên xảy ra những việc như đánh nhau, vào nhà cướp của, v.v. bá tánh nghèo khổ thường xuyên nghèo đến không có gì để ăn, đa phần những người đi theo bọn họ đều cảm thấy oán hận, mà phụ thân hắn là hạng người cực kỳ tàn nhẫn, chỉ cần không phục tùng hắn, liền giết đến khi nào thần phục hắn mới thôi, rất nhiều người đều là khổ không nói nổi. Sau khi Hắc Tuyển Hành trở thành thiếu chủ, đã xảy ra thay đổi rất lớn, hắn cùng chúng ta tiếp tế cho những bá tánh nghèo khổ, ngăn cản Cựu tộc cùng hoàng thất ẩu đả, miễn phí trị liệu cho những người mắc chứng Khuyết Dương, nỗ lực thay đổi hoàn cảnh ác liệt dưới tầng mười ba, uy vọng của hắn còn cao hơn so với phụ thân hắn. Hắn cũng rất không dễ dàng, khi mới vừa lên làm thiếu chủ, khi thử thay đổi tất cả mọi thứ, phụ thân hắn nhiều lần ngăn cản, huynh đệ tỷ muội hắn cũng rất khinh thường hắn, đã từng có một lần bị phụ thân hắn hủy đi danh hiệu thiếu chủ, nhưng hắn vẫn không thay đổi ước nguyện ban đầu trợ giúp người, bộ hạ Cựu tộc cũng có rất nhiều người ủng hộ hắn, lúc này mới trở về chức vị thiếu chủ, hiện giờ quan hệ của hắn cùng phụ thân hắn không tốt lắm, phụ thân hắn có thể chịu đựng hắn thay đổi nhiều chuyện như vậy, cũng là vì có sự tồn tại của hắn mới có thể làm cho cả Cựu tộc trở nên hoàn chỉnh.”
Ô Nhược thấy trong mắt và trong giọng nói của y đều là tràn đầy thưởng thức cùng tán thưởng, nhướng nhướng mày: “Nghe thấy lời này của ngươi, ta cũng phải ghen tị, còn chưa bao giờ thấy ngươi khen ta như vậy đâu, nếu không phải hắn là người Cựu tộc, ta còn cho rằng hắn là lam nhan tri kỷ của ngươi.”
Mắt đen của Hắc Tuyển Dực tràn đầy ý cười mà hôn hôn lên môi của y: “Nếu không phải hắn là người Cựu tộc, ta cùng hắn có thể sẽ là bằng hữu rất tốt.”
Ô Nhược nhíu mày: “Vậy hiện tại ta đã coi hắn trở thành bằng hữu, cũng tính toán nói cho hắn thân phận của mình, nhưng hiện tại biết được hắn là người Cựu tộc, ta cũng không biết ta còn muốn nói cho hắn thân phận của ta hay là có nên tiếp tục ở cùng hắn nữa hay không.”
“Nếu coi hắn là bằng hữu, nên thẳng thắn thành khẩn, nếu hắn cũng coi ngươi là bằng hữu, cho dù ngươi là Thái Tử Phi của ta, hắn cũng sẽ không xuống tay với ngươi. Hơn nữa, thân phận của hai người các ngươi đối địch, tốt nhất vẫn là nói rõ ràng, để tránh có người lợi dụng các ngươi.”
Ô Nhược gật gật đầu: “Ừm, ta tìm một cơ hội xuất cung nói với hắn rõ ràng, ách, nếu, ta nói nếu……”
Khóe miệng Hắc Tuyển Dực cong cong: “Nếu ngươi còn tiếp tục làm bằng hữu với hắn, ta sẽ không phản đối.”
Ánh mắt Ô Nhược long lanh: “Sao ngươi biết ta muốn nói cái này?”
“Ta là trượng phu của ngươi, sao lại không biết ngươi suy nghĩ cái gì.”
“Nhưng mà hắn là thiếu chủ Cựu tộc, ta lại là Thái Tử Phi của ngươi, liệu có ảnh hưởng gì hay không?”
“Đối với ta không có bất cứ ảnh hưởng gì, chỉ là sẽ có người nói xấu về ngươi với ta, nhưng mà không cần lo lắng, chỉ cần ta tin tưởng ngươi, liền không cần để ý tới nhàn ngôn toái ngữ của người khác.”
Ô Nhược vui vẻ mà hôn một cái trên mặt hắn: “Tuy rằng không biết Tuyển Hành còn có thể làm bằng hữu với ta hay không, nhưng có ngươi ủng hộ làm ta cảm thấy vô cùng vui vẻ.”
Hắc Tuyển Dực chỉ chỉ miệng mình: “Muốn hôn thì hôn này.”
Ô Nhược lập tức lại hôn một cái lên môi hắn.
Ánh mắt Hắc Tuyển Dực bỗng trở nên sâu hoẳm, bế người lên giọng nói khàn khàn: “Chúng ta đã rất lâu rồi chưa được làm chuyện đó, ngươi phải mau chóng bồi bổ lại thân thể mới được.”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Ô Nhược cười hì hì, phát hiện Hắc Tuyển Dực nói chuyện càng ngày càng lộ liễu, cũng cho thấy rằng quan hệ của bọn họ càng ngày càng thân mật.
“Đúng rồi, vậy Trọng Dung lại có thân phận gì?”
“Trọng Dung?” Hắc Tuyển Dực nhíu mày: “Chưa từng nghe nói người này.”
“Ta nghe nói hắn có biện pháp trồng được thực vật dưới nền đất âm hàn, một nhân vật như thế, các ngươi hẳn cũng sẽ chú ý tới hắn mới phải, dù sao thì nếu giải trừ nguyền rủa không thành công, các ngươi chắc chắn sẽ nghĩ đủ mọi biện pháp học trộm phương pháp gieo trồng của hắn.”
“Đúng thật là sẽ làm như vậy, nhưng mà, ta thực sự chưa từng nghe nói qua một nhân vật như thế này, ta sẽ phái người đi tra thân phận của hắn.”
Hành Tinh Cung liền ở phía trước, Ô Nhược vội vàng từ trên người Hắc Tuyển Dực trượt xuống dưới, để tránh làm hỏng hình tượng Thái Tử của Hắc Tuyển Dực.
Tới cửa Hành Tinh Cung, liền thấy Niệm Hạ đứng ở cửa.
Niệm Hạ thấy bọn họ trở về, vội vàng hành lễ với bọn hắn.
Hắc Tuyển Dực phảng phất như không nhìn thấy nàng cầm tay Ô Nhược đi vào bên trong.
“Phụ thân.” Lương Đông mới vừa tan học nhìn thấy Hắc Tuyển Dực, mắt nhỏ sáng ngời, nhanh chóng chạy đến bên người Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực cúi đầu nhìn hắn: “Có việc gì sao?”
Lương Đông cẩn thận hỏi: “Tối nay phụ thân sẽ ở trong cung dùng bữa tối sao?”
“Ừm.”
Hắc Tuyển Dực nhàn nhạt ừm một tiếng.
Lương Đông vui vẻ nói: “Thật tốt quá.”
Hắc Tuyển Dực nhìn hắn hồn nhiên tươi cười, giơ tay xoa xoa đầu của hắn, sau đó dẫn theo Ô Nhược đi tìm Đản Đản bọn họ.
Niệm Hạ thấy một màn như vậy, trong mắt tràn đầy ý cười đắc ý.
Lương Đông chạy đến bên người Niệm Hạ: “Mẫu thân, tối nay ta muốn cùng phụ thân dùng bữa.”
Niệm Hạ vui vẻ tươi cười: “Ừm, ta nhìn thấy phụ thân ngươi càng ngày càng thích ngươi.”
“Thật ư?”
Niệm Hạ vỗ vỗ bả vai nhỏ của hắn: “Ngươi phải nỗ lực hơn, làm cho phụ thân ngươi càng thích ngươi.”
“Được.”
“Khó được phụ thân ngươi trở về, mau đi ở bên cạnh phụ thân nhiều một chút, nhớ kỹ, phải nghe lời phụ thân nói ngươi.”
Lương Đông hơi chau mi: “Nhưng mà, mẫu thân nói tối nay cùng ta ăn cơm.”
Ánh mắt Niệm Hạ lóe lóe: “Phụ thân ngươi sẽ không đồng ý cho ta và các ngươi cùng nhau ăn cơm.”
“Ta đuổi theo phụ thân nói muốn cùng ngươi dùng cơm.” Lương Đông xoay người liền chạy.
Niệm Hạ vội vàng ngăn hắn lại: “Như vậy sẽ làm cho phụ thân ngươi không vui, trưa mai ta sẽ ăn cơm cùng ngươi.”
Lương Đông gật gật đầu.
Ô Nhược nhìn thấy mấy đứa nhi tử đã lâu ngày không gặp, vội vàng ôm bọn hắn vào trong lòng ngực hôn hôn, sau đó, nhìn Tiểu Tiểu nói: “Hình như Tiểu Tiểu lại cao hơn rồi.”
Tiểu Tiểu vui vẻ nói: “Hiện tại ta cao bốn tấc rồi.”
“Thật ư?” Ô Nhược vui vẻ nhìn quần áo trên người hắn ngắn lại, cười nói: “Xem ra phải tìm người làm thêm mấy bộ quần áo cho ngươi thôi.”
“Cảm ơn cha.”
Hắc Tuyển Dực dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chạm chạm vào khuôn mặt nhỏ của Tiểu Tiểu, hơi nhíu mày nói: “Cao lên rồi?”
Ô Nhược nhìn về phía hắn: “Sao ngươi có vẻ như không vui khi hắn cao lên vậy?”
“Hắn cứ như vậy khá tốt.” Hắc Tuyển Dực chỉ thích Tiểu Tiểu nhi tử thứ hai của hắn mềm mại, còn đặc biệt ngoan ngoãn, quả thực làm hắn yêu thương đến tận tâm khảm, cho dù cả đời đều như vậy hắn cũng sẽ không ghét bỏ, thậm chí còn rất nguyện ý chăm sóc hắn mãi mãi.
Ô Nhược trừng hắn một cái: “Ngươi trước kia cũng cảm thấy ta mập mạp khá tốt, không sợ ta đè chết ngươi sao?”
Hắc Tuyển Dực cong cong khóe miệng: “Thực sự mập mạp cũng khá tốt, thịt trên người vô cùng đàn hồi.”
“Ta béo như vậy, ngươi có thể bế lên được sao? Hơn nữa, nếu ta còn béo như vậy, cửa trong hoàng cung đều phải gỡ xuống làm lại, nếu không, ta bị kẹt không chui ra được.”
Hắc Tuyển Dực cười nhẹ một tiếng, ôm người lên trên đùi: “Vẫn là như này mới tốt.”
“Biết là tốt.” Ô Nhược cười tủm tỉm mà ôm lấy cổ hắn, nhìn thấy Phất Thu bưng quả bồn đặt lên bàn liền đi ra ngoài, nhỏ giọng hỏi: “Phất Thu thân là cung nữ bên người của ngươi có thể gả chồng không?”
“Đương nhiên có thể, ta đã từng nói với nàng, nếu nàng muốn gả, liền thả nàng xuất cung.”
“Vậy là tốt rồi.”
Hắc Tuyển Dực nhướng mày: “Vì sao đột nhiên hỏi cái này?”
“Lão Hắc thích nàng.”
“Ừm, Lão Hắc cùng nàng rất xứng đôi.”
“Ta cũng cảm thấy vậy, nhưng mà không biết nàng có thích Lão Hắc hay không.”
Lúc này, Quỷ Bà đi đến: “Tiểu Nhược, ngươi đã trở lại.”
Nàng nhìn thấy Ô Nhược ngồi ở trên đùi Hắc Tuyển Dực, lại hỏi: “Ta không quấy rầy các ngươi chứ?”
“Không có.” Ô Nhược muốn đứng lên, lại bị Hắc Tuyển Dực ôm thật chặt.
“Ngồi cũng được, không cần để ý ta.” Quỷ Bà cười tủm tỉm mà ngồi xuống đối diện bọn họ, nhíu mày: “Tiểu Nhược, ngươi gầy đi rồi, gần đây có phải là không chăm sóc tốt bản thân hay không?”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Ô Nhược cười nói: “Bà ngoại lại trở nên càng ngày càng đẹp, thịt trên môi với mũi cũng mọc ra rồi, vết thương cũng phai nhạt đi rất nhiều, chỉ cần hơn một tháng nữa thôi nhất định có thể khôi phục bộ dáng ban đầu.”
Quỷ Bà cười sờ sờ mặt: “Hiện tại ta đã không thể chờ đợi để đi gặp Đồng nhi thêm được nữa.”
Ô Nhược chớp chớp mắt: “Bà ngoại muốn đi gặp nương ta sao?”
“Ừm, cũng đã đến lúc gặp lại nàng rồi.” Quỷ Bà nắm chặt khăn tay trong tay: “Nhưng ta nghĩ đến sắp đi gặp nàng, liền sẽ cảm thấy rất khẩn trương, Tiểu Nhược, ngươi có thể cùng ta đi gặp bọn họ không?”
Ô Nhược gật gật đầu: “Ta cũng đã lâu không gặp bọn họ rồi, sáng sớm ngày mai, ta liền cùng ngươi xuất cung.”
“Chúng ta cũng muốn đi.” Đản Đản ôm Tiểu Tiểu nói.
Ô Nhược véo nhẹ cái mũi nhỏ của Đản Đản: “Không thể thiếu các ngươi.”
Hắc Tuyển Dực nói: “Ngày mai ta còn có rất nhiều việc phải làm, liền không đi cùng các ngươi.”
“Ừm, ngươi làm việc của ngươi, không cần đi cùng chúng ta, đúng rồi, đêm mai chúng ta không trở lại ăn cơm, nếu ngươi có thể trở về trước giờ cơm tối, liền đến phủ Tứ đệ dùng cơm.”
“Ừm.”
Sau khi mọi người ăn cơm tối xong, Hắc Tuyển Dực liền cùng Ô Nhược đi thẩm vấn Thẩm thái y.
Trong quá trình thẩm vấn, Ô Nhược sử dụng Ngôn Linh chi thuật, tuy nhiên, Thẩm thái y là bởi vì người nhà bị bắt cóc phải chịu uy hiếp mới có thể làm ra việc hoang đường như thế, cho nên, hắn cũng không biết người đứng sau chuyện này là ai.
Hắc Tuyển Dực lập tức phái người đến nhà Thẩm thái y xem xét, mà người nhà Thẩm thái y đã bị diệt khẩu toàn bộ, ngay cả hạ nhân cũng không buông tha. Thẩm thái y biết được chuyện này cực kỳ bi thương, mà hắn cũng biết độc sát Lục hoàng tử là tử tội, thừa dịp thị vệ không đề phòng, cắn lưỡi tự sát.
Đế Hoàng thương hại người một nhà Thẩm thái y, liền phái người an táng hắn cùng người nhà của hắn.