Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Hắc Tuyển Hành nhìn thấy Hắc Tuyển Dực bay xuống trước mặt hắn, cong cong khóe miệng.
Hắc Tuyển Dực gia nhập vào trong cuộc chiến.
Hắc Địch Huy nhìn đường đệ, nói: “Nơi này giao cho ngươi.”
Hắc Tuyển Dực khẽ ừ một tiếng, lấy ra pháp khí Bạo Cốt của hắn.
Hắc Tuyển Hành nhanh chóng nhảy ra đằng sau, bay ra xa Hắc Tuyển Dực ba trượng, nhàn nhạt mà liếc mắt một cái về phía Hắc Đồ cách hắn không xa.
Hắc Tuyển Dực híp híp mắt, liếc nhìn thoáng qua theo ánh mắt của hắn, rồi lập tức tấn công về phía Hắc Tuyển Hành.
Ô Nhược trên lầu quan sát nhìn thấy hai người bọn họ đã bắt đầu đánh nhau, liền chuyển tầm nhìn, nhìn về phía Thiên Trầm.
Người Thiên Trầm đối phó là Hắc Minh Biệt đường thúc của Hắc Tuyển Dực, tuy nói Hắc Minh Biệt cũng là thuật sư cấp chín, nhưng mà, đối mặt với Thiên Trầm có thể sử dụng các loại huyền thuật ùn ùn không dứt cũng phải cố hết sức.
Ô Nhược nhảy lên, bay xuống trước mặt Hắc Minh Biệt: “Đường thúc, người này giao cho ta.”
Ánh mắt Thiên Trầm trầm trầm.
Hắc Minh Biệt cảm thấy Thiên Trầm tuyệt đối không phải thuật sư bình thường, thậm chí cho rằng Thiên Trầm là người Bí Ẩn tộc giống Ô Nhược, nếu thật là như vậy, quả thật là khó có thể ứng phó với hắn.
Hắn vừa lui ra một bên vừa nói: “Ngươi cẩn thận một chút, hắn không dễ ứng phó.”
Hắc Minh Biệt không phải người sĩ diện, không ứng phó được cũng sẽ không ương ngạnh đòi đấu tiếp.
Ô Nhược gật gật đầu, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Thiên Trầm: “Lần này, ta sẽ không để ngươi chạy trốn nữa.”
Thiên Trầm nhìn Hắc Minh Biệt đã đi xa, cười lạnh: “Ô Nhược, ngươi cảm thấy ngươi có thể giết được ta sao?”
“Không thử xem, sao biết được hay không?”
“Thật không biết ngươi lấy đâu ra tự tin đòi đối phó ta.”
Thiên Trầm vung bàn tay lên, một cái Linh Khí cấp thấp từ trong không gian của hắn bay ra: “Lấy năng lực của ngươi, ngay cả Linh Khí của ta cũng không đối phó được.”
Trước kia không sử dụng Linh Khí, là bởi vì hắn tới tuổi rèn luyện mới được xuất cốc đi ra ngoài, theo quy định của tộc, hắn không được ở bên ngoài sử dụng Linh Khí, tỷ tỷ hắn liền bảo hắn nộp lại Linh Khí. Lần này, hắn thừa dịp tu sĩ đánh vỡ trận pháp của tỷ tỷ hắn mới lấy lại được Linh Khí bị phong ấn trong phòng hắn.
Ô Nhược híp híp mắt.
Đây là điểm khác nhau của y cùng Thiên Trầm, đối phương quanh năm sinh sống ở cửa vào Tu Chân Giới, có thể có được các loại linh đan diệu dược còn có thể đạt được Linh Khí tốt nhất dễ như trở bàn tay, mà y cho dù có được linh đan dược liệu cùng pháp khí tốt nhất ở phàm giới đi chăng nữa thì cũng không đối phó được đối phương.
Nhưng mà, y cũng không bởi vì đối phương có Linh Khí liền muốn lùi bước.
Linh Khí của Thiên Trầm quay chung quanh Thiên Trầm, hình thành trạng thái bảo hộ: “Ô Nhược, ngươi căn bản là không có dự mộng, đúng hay không?”
Ô Nhược không nói lời nào, âm thầm tìm kiếm khe hở tìm cơ hội đánh lén.
“Ngày trước, sau khi trở lại Bí Ẩn tộc, ta từng hỏi qua tỷ tỷ của ta cùng các trưởng lão khác, bọn họ vô cùng chắc chắn nói cho ta chỉ có Thánh Tử cùng Thánh Nữ mới có được dự mộng, hơn vạn năm qua, đều không có ngoại lệ. Mà ngươi không có khả năng dự mộng sao có thể biết được những chuyện trong mộng của ta, như vậy rất có thể ngươi chính là người từ một thế giới khác lại đây, chỉ có người từ thế giới khác trong dự mộng của ta tới đây mới có thể biết được những chuyện trong dự mộng của ta.” Thiên Trầm cười châm chọc: “Ô Nhược, ngươi không cảm thấy ngươi rất buồn cười sao? Người ở thế giới khác không phải ta, người giết ngươi cũng không phải ta, người khiến người nhà ngươi chết đi càng không phải ta, ngươi tìm ta báo thù có phải tìm lầm đối tượng rồi hay không?”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Ô Nhược khẽ nhíu mày, lạnh giọng nói: “Cái gọi là dự mộng của ngươi chính là nhìn thấy những chuyện xảy ra ở một thế giới khác, ngươi lại vì những chuyện này mà muốn giết ta, chẳng lẽ không nực cười sao?”
Thiên Trầm trầm mặt xuống, tức giận giảo biện: “Ta lại khác, ta chỉ là phòng bị những chuyện chưa xảy ra, ta không muốn tỷ tỷ ta cùng Tuyển Hành bởi vì ngươi mà chết.”
“Ta cũng như thế, ta cũng không hy vọng mình cùng người nhà đều chết ở trong tay ngươi, đối với một người muốn giết ta, có khác gì người ở thế giới khác kia chứ?”
“……” Thiên Trầm híp híp mắt: “Ô Nhược, nếu ngươi khăng khăng muốn giết ta, vậy ta cũng không cần khách khí với ngươi nữa.”
Ô Nhược lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: “Cho dù ta không giết ngươi, ngươi cũng sẽ không bỏ qua ta.”
“Không……” Lời của Thiên Trầm còn chưa nói xong, liền nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng nổ mạnh, đinh tai nhức óc, khí thế kinh người.
Ô Nhược cùng Thiên Trầm đều nhìn qua đó, Hắc Tuyển Hành cùng Hắc Tuyển Dực đánh nhau vô cùng kịch liệt, hai người đều dùng tới đại chiêu thức, mặt đất bị nổ tung thành một chiếc hố to, mọi người xung quanh sợ bị liên lụy, vội vàng tránh đi.
Hắc Tuyển Dực cùng Hắc Tuyển Hành không ai nhường ai, hai người dùng đủ mọi loại pháp khí giao đấu với nhau ở trên không trung, có rất nhiều lần, Hắc Đồ đang chuyên tâm đánh nhau với Cao Tổ đế ở gần Hắc Tuyển Dực bọn họ suýt nữa không tránh né được bạo cốt của Hắc Tuyển Dực, tức giận chửi ầm lên: “Cả nhà ngươi.”
Cao Tổ đế nhân cơ hội tấn công.
Hắc Đồ rùng mình, lại lần nữa nghiêm túc đối chiến, ngay sau đó, pháp khí của Hắc Tuyển Dực lại bắn lại đây.
Nhận thấy được nguy hiểm hắn lập tức tránh né, chật vật thoát khỏi.
Hắc Đồ ẩn ẩn phát hiện Hắc Tuyển Dực cố ý nhân lúc hắn chưa chuẩn bị muốn giết hắn, không khỏi vừa đánh vừa phân tâm quay đầu lại nhìn thoáng qua Hắc Tuyển Hành bên kia. Hắc Tuyển Hành chuyên tâm đối địch, mọi chiêu đều là trí mạng, gần như không để cho Hắc Tuyển Dực có cơ hội ra tay đánh hắn, chẳng lẽ là hắn nghĩ nhiều rồi?
“Nếu ngươi thật sự muốn cùng ta đánh một trận, liền chờ sau khi chiến sự chấm dứt, đến lúc đó, ta cùng với ngươi thống khoái đánh một hồi.” Thiên Trầm nói xong xoay người chạy về phía Hắc Tuyển Hành.
Ô Nhược lo lắng hắn làm điều bất lợi với Hắc Tuyển Dực, vội vàng theo sau.
Khóe mắt Hắc Tuyển Hành liếc thấy Thiên Trầm lại đây, nhìn thoáng qua Hắc Tuyển Dực, hơi hơi chớp mắt.
Hắc Tuyển Dực thấy Thiên Trầm cùng Ô Nhược đều lại đây, nheo mắt, hơi hơi nghiêng nghiêng người đối mặt với Hắc Đồ, cắt đầu ngón tay bắn máu về phía Hắc Đồ.
Thiên Trầm híp híp mắt.
Khi giọt máu còn cách Hắc Đồ hai thước, Hắc Đồ ngửi thấy mùi máu tươi, trong lòng giật mình, muốn tránh đi, đột nhiên, thân thể không thể nhúc nhích.
Điều may mắn là không chỉ có hắn, còn có Cao Tổ đế cũng không thể động đậy, ngay cả Hắc Tuyển Dực cùng Hắc Tuyển Hành cũng bị cố định thân thể, Ô Nhược đuổi tới sau cũng là như thế. Nhưng mà, Ô Nhược vẫn luôn đề phòng Thiên Trầm, đoán được Thiên Trầm rất có khả năng sẽ dùng Quỷ Nắm bí thuật, cho nên, trước khi bị Thiên Trầm cố định thân thể, y đã lấy ra pháp khí công kích về phía Thiên Trầm.
Nhưng mà Quỷ Nắm bí thuật chỉ có thể khống chế vật sống, không thể khống chế các vật khác, cho nên, máu Hắc Tuyển Dực bắn ra cũng không dừng lại, mà rơi xuống cánh tay phải của Hắc Đồ.
Sắc mặt Hắc Đồ đại biến.
Mọi người đều là thuật sư cấp chín, cho nên thời gian bị định thân không dài, chỉ một thời gian vô cùng ngắn ngủi liền trở lại trạng thái bình thường, sau khi mọi người có thể động đậy, Hắc Đồ cuống quít lau đi vết máu trên người, tuy nhiên, không còn kịp rồi. Ngay khi Hắc Tuyển Dực bọn họ có thể cử động lại, liền nhanh chóng dùng Máu Bạo Phá.
‘Phịch’ một tiếng, cánh tay phải Hắc Đồ bị nổ tung.
Cùng lúc đó, pháp khí của Ô Nhược đánh vào Linh Khí đang xoay xung quanh Thiên Trầm, ngay sau đó, cũng phát ra một tiếng ‘phịch’, pháp khí đấu không lại Linh Khí, ngay khi tiếp xúc với nhau cũng nổ tung, lập tức, Linh Khí cùng các mảnh nhỏ của pháp khí bị nổ bắn cho Thiên Trầm bay ra ngoài.
Hắc Tuyển Hành liếc mắt Ô Nhược một cái: “Cha, Thiên Trầm, các ngươi không sao chứ?”
Ô Nhược: “……”
Tại sao y lại cảm thấy ánh mắt của Hắc Tuyển Hành là đang nhắc nhở y đừng làm chuyện xấu?
Chẳng lẽ……
Ô Nhược tỉ mỉ suy nghĩ lại tình huống vừa rồi, giao chiến kịch liệt giữa Hắc Tuyển Dực cùng Hắc Tuyển Hành hẳn là diễn cho Hắc Đồ xem, thừa dịp Hắc Đồ không đề phòng, cho hắn một kích trí mạng, mà Thiên Trầm vừa lúc có thể hỗ trợ bọn họ, để cho bọn họ có nhiều cơ hội xuống tay hơn.
“A ——” Hắc Đồ hét lớn một tiếng: “Cánh tay của ta, cánh tay của ta, cánh tay của ta bị nổ.”
Hai mắt hắn đỏ bừng mà trừng Hắc Tuyển Dực, nếu không phải trên người hắn mặc trang bị phòng ngự, không chỉ đơn giản là nổ mất một cánh tay.
Ô Nhược phỏng đoán xong, vội vàng cùng Cao Tổ đế đối phó Hắc Đồ.
“Thủ lĩnh, thủ lĩnh, ngài không sao chứ?” Hộ vệ trung thành của Hắc Đồ nhìn thấy Hắc Đồ bị thương, muốn lại đây hỗ trợ, lại bị người khác ngăn cản.
“Ta phải giết ngươi.” Hắc Đồ vừa giận dữ rống lên với Hắc Tuyển Dực, vừa luống cuống tay chân ứng phó với Ô Nhược cùng Cao Tổ đế, sau đó bảo Thiên Trầm mau lại đây giúp hắn.
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Thiên Trầm nhảy lên, đáp xuống bên cạnh Hắc Đồ.
Ô Nhược cùng Thiên Trầm nhìn nhau một cái, sau đó lại liếc mắt về phía Hắc Tuyển Hành cùng Hắc Tuyển Dực một cái, phát hiện hai người không hẹn mà cùng hơi hơi gật đầu với y.
Y híp híp mắt, đây là muốn y tin tưởng Thiên Trầm sao?
Ô Nhược nhanh chóng sử dụng Quỷ Nắm bí thuật cố định thân thể Hắc Đồ, ngay khi hắn không thể động đậy, ngưng tụ linh lực cường đại, nhưng mà, người còn chưa đánh tới Hắc Đồ, Hắc Đồ lại có thể động đậy.
Nhưng mà, Hắc Đồ vừa định phản kích, thân thể lại bị cố định.
Trong lòng hắn kinh hãi, tưởng rằng Ô Nhược liên tục sử dụng hai lần Quỷ Nắm bí thuật, ai ngờ lần sau lại chính là Thiên Trầm làm ra, Ô Nhược cùng Cao Tổ đế nhân lúc hắn không thể động đậy, Ô Nhược một chưởng hung hăng mà đánh vào đầu Hắc Đồ, Cao Tổ đế thì một chưởng nặng nề mà đánh vào ngực Hắc Đồ, tức khắc, trang bị phòng ngự vỡ tan thành từng mảnh. Mà mảnh nhỏ bén nhọn đâm xuyên qua quần áo đâm vào ngực Hắc Đồ.
Phụt một tiếng, Hắc Đồ phun ra một búng máu, không thể tin được nhìn Ô Nhược cùng Cao Tổ đế: “Các ngươi……”
Lời còn chưa nói hết, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, ngã xuống mặt đất.
Cao Tổ đế nhướng mày: “Đã chết?”
Ô Nhược ngồi xổm xuống xem xét hơi thở cùng mạch đập, sau khi xác định thật sự đã chết mới đứng lên nói: “Hắn đã chết.”
“Thủ lĩnh, thủ lĩnh.” Hộ vệ của Hắc Đồ rống to.
Những người khác nghe thấy tiếng kêu của hộ vệ Hắc Đồ, đều nhìn về phía Hắc Đồ, chỉ thấy Hắc Đồ toàn thân là máu ngã trên mặt đất.
“Cha ——” Đám huynh đệ tỷ muội của Hắc Tuyển Hành kích động kêu to, không tin Hắc Đồ lợi hại như vậy lại chết ở chỗ này.
Cao Tổ đế tuyên bố với mọi người: “Hắc Đồ đã chết.”
Bọn thị vệ nghe vậy, vui mừng hoan hô.
Tam đệ của Hắc Tuyển Hành có chút sợ hãi nhìn Hắc Tuyển Hành, phụ thân đã chết, vị trí thủ lĩnh chắc chắn sẽ rơi vào tay Hắc Tuyển Hành, không, hắn không thể để chuyện này xảy ra, nếu không, hắn cùng các huynh đệ tỷ muội khác sẽ chết rất thảm.
Hắn vội vàng giơ kiếm lên, hô lên với người Cựu tộc: “Mọi người xông lên, báo thù cho thủ lĩnh.”
Hắc Tuyển Hành cong ngón trỏ đặt lên trên miệng thổi, tiếng huýt sáo thanh thoát truyền ra ngoài đại môn của hoàng cung, ngay sau đó, một bộ phận người Cựu tộc từ trong tay áo rút ra mảnh vải màu đỏ, cột lên trên cánh tay.
Đám người Cựu tộc còn lại cảm thấy nghi hoặc, buộc vải đỏ vào tay là có ý gì?
Tam đệ Hắc Tuyển Hành nhận thấy tình hình không đúng lắm, tức giận trừng mắt nhìn Hắc Tuyển Hành: “Hắc Tuyển Hành, ngươi muốn làm gì?”
Mọi người nghe thấy lời này, đều nhìn về phía Hắc Tuyển Hành.
Cái lý luận của Thiên Trầm nó vô lý dã man :))) mình giết ngta vì dự mộng thì là đúng…. Còn ngta trọng sinh báo thù mình thì là sai ???? Ngộ hén