Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Mọi người: “……”
Ô Hi than nhẹ một tiếng: “Nếu thật sự như vậy, Ảnh Trộm bí thuật kia nhất định có thể làm người ta tranh đoạt đến vỡ đầu chảy máu, chỉ là, đồn đãi dù sao cũng là đồn đãi, là thật hay giả chúng ta cũng không biết được, liều chết để đoạt được một bí thuật mà không biết nó là gì ,ta thấy có chút mất nhiều hơn được, ta không có suy nghĩ sẽ trở thành thiên hạ đệ nhất, cũng không biết trở thành thiên hạ đệ nhất xong thì sau đó sẽ làm gì, cho nên, ta đối với Ảnh Trộm bí thuật này chẳng cảm thấy hứng thú gì cả.”
Ô Tiền Thanh cũng có suy nghĩ như thế, bởi vậy nên vô cùng vui mừng khi nữ nhi cũng có ý nghĩ như vậy.
Hắc Tuyển Đường cười đầy mị hoặc nói: “Nếu không có hứng thú, vậy nhanh chóng đến hậu viện tắm gội thay quần áo, rửa sạch sạch sẽ những vết máu trên người, còn đến đại sảnh ăn cơm trưa.”
“Được, muội về hậu viện đây. “Ô Hi xoay người rời khỏi đại sảnh.
Ô Nhược hỏi: “Tuyển Dực, ngươi cảm thấy bí thuật này thế nào.”
Hắc Tuyển Dực nheo nheo đôi mắt đầy lạnh lùng: “Đoán chừng là có người lợi dụng chuyện này để âm mưu chuyện gì đó.”
“Ta cũng là nghĩ như vậy. “Ô Nhược cho rằng về sau vẫn muốn dựa vào Ảnh Trộm bí thuật để hút thêm nhiều linh khí, đề cao linh lực. Tuy thế, huyền thuật của những người khác tốt nhất vẫn không nên học nhiều, hoặc là sau khi học xong thì tạm thời không cần sử dụng thì tốt hơn, tránh trở thành đối tượng tấn công của tất cả thuật sư công.
Hai ngày sau, Ô Thần Tử phục chức, phát hiện Yến thiên sư cùng Thái Tử tuy rằng không bắt được chỗ sai lầm của bọn họ, nhưng có rất nhiều quan viên trước khi hắn được phục chức đều đã bị đổi chức vị, hiện nay Tư Thiên Giám không có mấy người là người của hắn, một số chức quan quan trọng cũng đã bị thay đổi, hơn nữa sau khi trải qua sự phê chuẩn của Đế Quân, muốn đem người đổi trở về, không có thời gian mấy tháng hoặc là một lý do chính đáng thì căn bản thì người của hắn rất khó để quay về.
Ô Thần Tử nhậm chức ngày thứ nhất, đã bị nhân khí của Yến thiên sư dọa chết khiếp, bọn họ mặt ngoài mặt thì nghe lời hắn, nhưng lại ngấm ngầm làm chuyện khác, tóm lại là làm chuyện gì cũng không thuận lợi. Sau khi trở lại Tư Thiên Giám được vỏn vẹn hai canh giờ, hắn liền tức giận đến mức phải phất tay áo trở lại Ô gia, uống lên nửa tách trà mà vẫn không thể trôi được cục tức đó, muốn tìm một người nào đó để trút giận.
Ngay sau đó, hắn nghĩ tới lời thỉnh cầu tỷ thí của Ô Nhược.
Ô Thần Tử híp mắt suy nghĩ nửa canh giờ, khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh, lúc này nhất định phải diệt trừ được Ô Nhược, nếu không phải do Ô Nhược, hắn cũng sẽ không bị ngừng chức vụ để về nhà mà diện bích.
Vì không cho Ô Nhược có bất kỳ chuẩn bị nào. Hôm sau khi chưa đến giờ Dần, hắn đã tự mình ngồi xe ngựa đi vào Hắc phủ, người thông tri của Hắc phủ phải bảo Ô Nhược đã đến Liên Phật Tự để xem Tiên Khí.
Sau khi Ô Nhược còn đang trong giấc mộng nhận được tin tức, thầm nghĩ, Ô Thần Tử cuối cùng cũng hành động.
Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực dùng hai khắc thời gian, mặc lại quần áo, rửa mặt sạch sẽ, ra cửa đã nhìn thấy Ô Thần Tử.
Ô Thần Tử nhìn bọn họ, sau đó nói ra mục đích đến đây, liền để cho bọn họ ngồi trên xe ngựa của chính mình lên Liên Tự.
Ra khỏi Hoàng Đô Thành, trong xe ngựa, Ô Nhược ôm Hắc Tuyển Dực hỏi: “Đợi lát nữa là có thể đến xem Tiên Khí, vui vẻ không?”
“Ừm”
Hắc Tuyển Dực đáy mắt hiện lên ý cười, vuốt vuốt tóc bên tai của Ô Nhược.
Ô Nhược híp mắt: “Đây chính là yêu cầu mà ta đưa ra cho Quốc Sư đại nhân , ngươi định khen thưởng ta như thế nào?”
Hắc Tuyển Dực trực tiếp cúi đầu hôn lấy môi y, nhẹ mút cánh môi.
“Cái này là phần thưởng. “Ô Nhược nhanh chóng ôm lấy cổ hắn, vươn đầu lưỡi hồng nhạt lại gần môi mỏng của lán.
Chỉ một lát sau, hô hấp của hai người càng thêm thô nặng, thậm chí cầm lòng không đậu phát ra tiếng rên rỉ.
Xe ngựa của Ô Thần Tử đi đằng trước bọn họ, Ô Thần Tử trong xe nghe đến đó, nhanh chóng thu hồi linh lực, lạnh lùng cười, phu thê các ngươi nhanh chóng thân thiết đi, về sau không còn cơ hội thân thiết nữa đâu, cho dù có cũng đến địa phủ mà thân thiết.
Đi vào chân núi dưới Liên Phật Tự, Ô Thần Tử từ xe ngựa xuống nhìn về hướng xe ngựa của Ô Nhược, lại không thấy đám người Ô Nhược từ trong xe ra, hắn lập tức tới trách mắng người điều khiển xe ngựa. Hắc Càn không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng: “Quốc Sư đại nhân, thỉnh ngài chờ một lát.”
Ô Thần Tử tự nhiên biết đám người Ô Nhược ở trong xe ngựa làm gì, hừ một tiếng.
Đại khái qua hai nén hương, Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực mới đi xuống xe ngựa.
Ô Nhược tiến lên nói: “Quốc Sư đại nhân, ngượng ngùng, khiến ngài đợi lâu rồi.”
Ô Thần Tử nhìn gương mặt đầy sắc xuân của Ô Nhược, thanh đạm nói: “Phu thê ân ái là chuyện tốt, nhưng cũng phải xem thử có phải là thời điểm thích hợp hay không.”
Nếu không vì phải để mắt đến bọn họ mọi lúc, hắn đã sớm tiến lên Liên Phật Tự trước rồi.
Ô Nhược không có bất kỳ sự ngượng ngùng nào: “Tình cảm trở nên sâu đậm tự khắc sẽ không thể kiềm chế, Quốc Sư đại nhân cũng đã từng trải qua tuổi trẻ, ta tin rằng ngài cũng biết cảm giác này.”
Ô Thần Tử hừ lạnh một tiếng, không hề cùng bọn họ nhiều lời, quay đầu đi về hướng cầu thang.
Ô Nhược nhìn bóng dáng đầy tức giận của hắn, quay đầu trừng mắt với Hắc Tuyển Dực. Vốn định giả vờ làm bộ thân thiết, tránh đi việc Ô Thần Tử nghe lén bọn họ nói chuyện, người nam nhân này lại diễn giả thành thật, liên tiếp lăn lộn y hai lần, hiện tại thân thể phía dưới vẫn còn dính thứ kia.
Hắc Tuyển Dực cong cong môi, dắt tay y đi lên cầu thang.
Ô Nhược làm bộ không biết hỏi: “Ta còn chưa gặp qua Tiên Khí, không biết hình dáng của Tiên Khí ra sao, có thể phát ra hơi thở của tiên nhân hay không?”
Hắc Tuyển Dực nói: “Nếu là Tiên Khí, tự nhiên sẽ có hơi thở của tiên nhân.”
“Nghe nói Tiên Khí đều là tiên nhân chế tạo, nhân gian của chúng ta thật sự có thần tiên hay sao?”
“Thần tiên khẳng định không có, tuy nhiên, đời sau của thần tiên chắc chắn sẽ có.”
Ô Thần Tử đi ở phía trước quay đầu nhìn Hắc Tuyển Dực liếc mắt một cái “Nghe ngươi nói khẳng định như vậy, chẳng lẽ đã gặp qua đời sau của thần tiên?”
Hắn trước kia cũng từng nghe qua cha hắn nói những việc này, tuy thế, hắn không tin có chuyện như vậy, nếu thực sự có đời sau của thần tiên, cả nhân gian chẳng phải đã biến thành thiên hạ đời sau của thần tiên ư, dựa vào một ít tiên lực của bọn họ, là có thể chế phục thuật sư cấp chín.
“Không. “Hắc Tuyển Dực nhàn nhạt nói: “Chỉ là nghe trưởng bối kể qua, bọn họ có gặp qua đời sau của thần tiên.
Ô Thần Tử đối với đề tài này rất có hứng thú, liền thả chậm bước chân đồng hành cùng bọn họ: “Hử , trưởng bối của các ngươi nói như thế nào với các ngươi? Đời sau của thần tiên là như thế nào? Có phải lớn lên vô cùng khuynh quốc khuynh thành? Tiên lực cũng vô cùng lợi hại?”
Trước kia, cha hắn chính là bởi vì muốn nhìn thấy truyền thuyết tiên nhân mà đi đến khắp nơi, cũng bởi vì như vậy, mới để đám người Hắc Tuyển Dực có cơ hội cứu một mạng.
Hắc Tuyển Dực nói đơn giản: “Trưởng bối của ta nói, đời sau của thần tiên lớn lên đẹp hơn loài người, năng lực cũng mạnh mẽ hơn thuật sư của loài người rất nhiều, thuật sư cấp chín trong mắt của bọn họ không đáng kể chút nào, thế nhưng, một thế hệ lại tiếp nối một thế hệ, tiên lực càng ngày càng thấp, nhưng pháp lực vẫn không thể so sánh với thuật sư cấp chín.”
Ô Nhược: “……”
Nghe lời này không giống như Hắc Tuyển Dực nói bậy, chẳng lẽ thật sự có qua đời sau của thần.
Suy nghĩ của Ô Thần Tử cũng giống như Ô Nhược: “Vậy trưởng bối của ngươi nhưng có nói gặp đời sau của thần tiên ở đâu chưa?”
“Chưa.”
Ô Thần Tử có chút mất mát, tuy thế, hắn lại mau chóng phục hồi lại tinh thần.
Hắn nhớ rõ cha hắn đã từng đem chuyện ngao du ở bên ngoài viết trên một quyển sách, chờ trở về xem qua quyển sách là có thể biết cha hắn có hay gặp qua tiên nhân không.
Nếu trên đời này thật sự có tiên nhân, nhất định phải phái người tìm đến bọn họ, học tập chút tiên thuật của bọn họ.
Ô Nhược nói: “Đời sau của thần tiên mạnh như vậy, hẳn là sẽ có quốc gia của chính mình, nói không chừng quốc gia mạnh nhất chính là đời sau của thần tiên.”
Ô Thần Tử gật đầu đồng ý: “ Rất có khả năng này.”
Hắc Tuyển Dực nói: “Nếu là như vậy, nơi nơi chúng ta đều có thể thấy được tiên nhân.”
Ô Nhược ngẫm lại cũng đúng: “Đời sau của thần tiên cùng loài người lớn lên giống nhau, hai con mắt, một cái cái mũi, một cái miệng, nếu là như vậy cũng không có gì kỳ quái, cùng lắm thì là tiên lực mạnh hơn loài người rất nhiều.”
Hắc Tuyển Dực cắn môi: “Đương nhiên lớn lên giống nhau, tiên nhân cũng là từ người mới bắt đầu tu luyện thành tiên.”
Ô Nhược tò mò hỏi: “Người thật sự có thể tu luyện thành tiên?”
Ô Thần Tử đi ở phía trước bọn họ phía trước cũng dựng lỗ tai.
” Ừm, ta nghe nói ở Nhân giới chúng ta, có một cái cửa có thể tiến vào Tu chân giới, ở nơi đó có rất nhiều tu sĩ có thể tu luyện thành tiên.”
Ô Nhược ở đời trước cũng từng nghe qua chuyện như vậy, nghe nói còn có người không cẩn thận mà tiến vào Tu chân giới, tuy thế đều là đồn đãi, hắn cũng không đi qua, cũng không biết là thật hay là giả.”
“Bản tọa cũng nghe nói qua những việc này. “Ô Thần Tử nghe cha hắn cùng mấy lão tiền bối nói qua chuyện như vậy, chẳng lẽ thật sự có Tu chân giới?
Ba người trò chuyện về tiên nhân, bất tri bất giác liền đi tới cổng lớn của Liên Phật Tự.
Tiểu hòa thượng thủ vệ nhận ra Ô Thần Tử, một người phụ trách nghênh đón, một người khác phụ trách đi thông báo với trụ trì của bọn họ.
Không lâu sau, trụ trì đã mang theo bốn vị trưởng lão, vội vàng chạy đến cửa nghênh đón: “Không biết Quốc Sư đại nhân hôm nay sẽ đến Liên Phật Tự, nên không thể tiếp đón từ xa.”
Đi theo phía sau trụ trì cùng Thuyền trưởng lão nhìn thấy lại là đám người Ô Nhược, trong lòng loáng thoáng có loại dự cảm không tốt.
Ô Thần Tử cùng trụ trì vừa đi vừa nói: “Bản tọa lần này tới Chùa cũng không có chuyện lớn gì, cho nên, cũng không thông báo trước với các ngươi, tuy vậy, lại có một yêu cầu nhỏ làm phiền các ngươi.”
“Quốc Sư đại nhân, mời nói.”
Ô Thần Tử nhìn về phía đám người Ô Nhược: “ Mời trụ trì đại sư trước tiên hãy dẫn bọn họ đi dùng cơm sáng.”
“Được.” Trụ trì bảo tiểu hòa thượng đem đám người Ô Nhược đến trong khách phòng dùng cơm, sau đó, Ô Thần Tử đến thiện phòng nói sự tình.
Trước khi Ô Thần Tử đi, nhỏ giọng giao phó đám thuộc hạ trông chừng kỹ đám người Ô Nhược.
Ô Nhược đi vào phòng cho khách liền hỏi: “Tuyển Dực, ngươi vừa rồi nói chuyện đời sau của thần tiên là thật chăng?”
“ Ừm.” Hắc Tuyển Dực kéo y ngồi xuống: “Muốn gặp tiên nhân?”
Ô Nhược lắc đầu: “Chỉ là tò mò bọn họ có hay không thật sự tồn tại trên thế gian.”
Hắc Tuyển Dực cho y chén nước, không tiếp tục đề tài này.
Ô Nhược đưa mắt ra ngoài cửa, nơi nơi đều là người của Ô Thần Tử, những người đó thường nhìn hướng vào trong phòng.
Tuy thế, vị trí mà bọn họ đứng, chỉ có thể nhìn thấy được phần lưng của Hắc Tuyển Dực, mà Ô Nhược ngồi ở góc chết, chỉ khi tay đặt lên bàn, bọn họ mới có thể nhìn thấy hai tay của y.
Chưa qua bao lâu, tiểu hòa thượng đem cơm sáng đi vào : “Hai vị thí chủ, trong chùa cơm sáng tương đối đơn sơ, mong hai vị không ghét bỏ.”
Hắn đem hai chén cháo trắng và hai cái bánh bao, một đĩa rau xanh cùng một đĩa dưa chua đặt lên bàn.
Ô Nhược nói tiếng cảm ơn với hắn, sau đó, gắp một miếng củ cải chua tới trong chén của Hắc Tuyển Dực: “Không biết thói quen ăn uống của ngươi như nào.”
Hắc Tuyển Dực chưa từng ăn củ cải chua, tò mò mà gắp một miếng bỏ vào trong miệng cắn một ngụm, lập tức, bị chua đến nhíu mày, đôi mắt cũng nhíu lại.
“Ha ha. “Ô Nhược lần đầu tiên xem bộ dáng bị chua như thế của hắn, cảm thấy đặc biệt thú vị, nhịn không được ôm lấy hắn, hôn hôn khóe miệng hỏi: “Có chua như vậy thật sao?”
Thủ vệ ngoài cửa nghe được tiếng cười, liền quay đầu xem bên trong, nhìn thấy hai người nam nhân ân ái thật sự là làm cho bọn họ rất khó lý giải, cùng nam nữ phu thê bình thường không có gì khác nhau, cũng không biết có phải hay không bởi vì hai người đều có khuôn mặt tựa thần tiên, nhìn bọn họ ôm nhau, cũng không làm cho người khác cảm thấy ghê tởm.
Hắc Tuyển Dực đã chua đến nói không nên lời, trực tiếp đem dưa chua vào trong miệng Ô Nhược.
Ô Nhược nhai nhai “ Ừm, còn rất ngon, không phải quá chua, như này đi, ngươi ăn rau xanh, ta liền phụ trách ăn dưa chua.”
“Ừm.” Hắc Tuyển Dực uống cháo, loại bỏ bớt đi vị chua trong miệng.
Lúc sau, trong phòng chỉ phát ra âm thanh ăn cơm rất nhỏ.
Ước chừng qua nửa canh giờ, lại có một tiểu hòa thượng tiến vào: “Quốc Sư đại nhân thỉnh hai vị thí chủ dời bước đến thiện phòng của trụ trì.”
“Được. “Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực đi theo tiểu hòa thượng rời khỏi sương phòng dành cho khách nhân, đám người của Ô Thần Tử cũng đi theo phía sau bọn họ.
Bọn họ đi vào phòng của trụ trì, Ô Thần Tử nhanh chóng xem người của hắn, người của hắn lắc lắc đầu, tỏ vẻ Ô Nhược cùng Hắc Tuyển Dực vẫn luôn ở trong phòng khách, chưa từng đi ra ngoài.
Ô Thần Tử cười nói: “Tiểu Nhược, ngươi cũng biết bảo tháp này không phải bất luận kẻ nào cũng có thể đi vào, cho nên, bản tôn vừa nãy đã phải dùng hết lời để thuyết phục trụ trì đại sư để rồi bây giờ ngài ấy mới đem Tiên Khí từ bảo tháp mang ra, cho các ngươi xem, đợi lát nữa các ngươi xem cẩn thận xong , về sau có lẽ sẽ không còn cơ hội nữa đâu.”
Một câu cuối cùng, dường như mang theo vài phần thâm ý.
Ô Nhược hơi hơi mỉm cười: “Cảm ơn Quốc Sư đại nhân, trụ trì đại sư, còn có các vị trưởng lão.”
Ô Thần Tử hơi dịch thân mình, làm cho bọn họ có thể nhìn thấy được nhìn thấy được Tiên Khí kim sắc đặt ở trên mặt bàn, hình dạng là hình cầu, bên ngoài điêu khắc rất nhiều con cháu tục gia, mọi người đều nhìn không hiểu Phạn văn, trên Tiên Khí còn có một cái khe vô cùng tinh tế, đại biểu nó không chỉ là một viên kim cầu như vẻ bề ngoài.
Hắc Tuyển Dực đi lên trước, tinh tế quan sát: “Cái Tiên Khí này có thể biến hóa thành mấy hình thái?”
Trụ trì cười tủm tỉm nói: “Xem ra vị này thí chủ đối với pháp khí hiểu biết vô cùng, cái Tiên Khí này tổng cộng có mười loại hình thái, phân biệt thành: hoa sen hình thái, pháp linh hình thái, tràng hạt hình thái, kim hình thể thái mõ hình thái, pháp dù hình thái, Phạn chung hình thái, pháp trượng hình thái, kim cổ hình thái, dẫn khánh hình thái, tác dụng của các loại hình thái đều không giống nhau, lão nạp không thể cùng lúc giới thiệu hết được.”
Ô Nhược đứng đằng trước, đã cảm giác được hơi thở của Tiên Khí phát ra: “ Hơi thở cường đại phát ra từ Tiên Khí này có phải là hơi thở của thần tiên không?”
Trụ trì đại sư cười gật đầu: “Đúng vậy.”
Hắc Tuyển Dực khen ngợi: “Không hổ là Tiên Khí, còn chưa được điều khiển, cũng đã có thể cảm giác được sự cường đại của nó, trụ trì đại sư có thể cho ta xem hình thái khác của nó được không?”
“Đương nhiên có thể.” Trụ trì niệm thêm vài câu chú ngữ.
Tiên Khí trên bàn lập tức có biến hóa, tựa như bị cắt thành từng mảnh lá cây, tràn ra một đóa hoa sen kim sắc.
Đồng tử của Ô Nhược đột nhiên co rụt lại, ký ức của đời trước giống như sóng biển đột nhiên xuất hiện trong óc.
Chính là nó, Ô Thần Tử chính là dùng Tiên Khí này hút đi hồn phách của y, hại y cùng Hắc Tuyển Dực không thể không chia lìa.
Ô Nhược nắm chặt trong áo trong tay, cố nén đi xúc động muốn phá nát Tiên Khí này.
Ô Thần Tử vẫn luôn nhìn chăm chú vào Ô Nhược quả nhiên phát hiện ra sự khác thường của y, giả vờ quan tâm hỏi: “Tiểu Nhược, ngươi làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái hay không?”