Tác giả: Từ Từ Đồ Chi
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Nói với mẹ như vậy, là không muốn bà quan tâm chuyện này lúc gần sang năm mới.
Hắn cũng có thể đoán được một chút, tám phần là vì chuyện của Niên Niên, về phần tại sao lại cãi nhau và tại sao lại khóc, lát nữa hắn sẽ hỏi riêng Hạ Nhạc.
Hắn đi ra cửa, đi tới nhà của dì cả Hạ Nhạc trước, trong nhà chỉ có một mình dượng, vợ chồng giáo sư Hạ hiếm khi về nước, muốn đi chơi đi hội làng, dì cả không muốn ở nhà xã giao cho nên cũng cùng đi rồi, vì trước khi về hưu dượng làm lãnh đạo ở đơn vị, rất nhiều người tới chúc tết dượng,nên ông chỉ có thể ở nhà tiếp đãi khách đến chúc tết, không thể đi theo. Trì Lập Đông cúi đầu chúc tết dượng, lại gọi điện thoại cho giáo sư Hạ, bên hội làng vô cùng náo nhiệt cho nên nghe không rõ lắm, giáo sư Hạ chỉ biết Trì Lập Đông đặc biệt tới chúc tết, tấm lòng tới rồi cũng chỉ dừng lại thôi.
Sau đó, Trì Lập Đông đi chúc tết ông lão còn khỏe mạnh và mấy chú bác gần đó, tổng cộng cũng chỉ có mấy nhà, liên tục đi lại đến hơn mười một giờ thì kết thúc.
Cuối cùng đi tới nhà của Vương Tề một chuyến, Niên Niên cũng muốn đi.
Tới nhà họ Vương, quả nhiên Vương Tề không ở nhà, cũng đi ra ngoài chúc tết rồi.
Bố mẹ Vương Tề đã quen biết hắn, gặp mẹ của Vương Tề một năm một lần, hắn lại rất ít thấy bố của Vương Tề, chú cũng rất nhiệt tình, kêu hắn ngồi xuống, vừa muốn mở ra bình rượu để uống với hắn, nghe hắn nói vừa làm phẫu thuật cho nên không thể uống rượu nữa, ông mới bỏ qua, nói chuyện trong nhà và công ty với hắn một lúc, nghe Vương Tề nói công ty sắp lên thị trường rồi, chính là cái chủ đề này.
Đang nói chuyện, có người trẻ tuổi đi từ trên lầu xuống, cầu thang được để đó thì không đi, lại trượt trên tay cầm xuống, vừa đi xuống đã nhìn thấy Trì Lập Đông, vội vàng ôm quyền cười, bộ dáng thông minh vui vẻ nói: “Anh Trì, năm mới vui vẻ.”
Trì Lập Đông cười trả lời: “Năm mới vui vẻ.”
Vương Tề có hai em trai, đây là đứa không nghe lời hay bị Vương Tề đánh, làm ca sĩ thần tượng, có rất nhiều fangirl điên cuồng vì hắn ta và đập đầu vào tường vì hắn ta. Hắn ta nhỏ hơn Vương Tề và Trì Lập Đông mười mấy tuổi, Lúc Trì Lập Đông biết Vương Tề thì đã biết hắn ta, cũng xem như là nhìn hắn ta lớn lên.
Trì Lập Đông nói: “Bây giờ muốn gặp em cũng phải xem tin tức giải trí.”
Em trai dương dương đắc ý, nói: “Sau này mở buổi hòa nhạc ở Bắc Kinh, em cho anh mấy tấm vé chỗ ngồi VIP.”
Trì Lập Đông cười nói cám ơn trước.
Khoảng giữa trưa, nhiệm vụ chúc tết đã hoàn thành một cách hoàn hảo, lên đường về nhà.
Trên đường đi bà Trì gọi điện thoại tới, Trì Lập Đông dùng tai nghe nhận cuộc gọi.
Mẹ hỏi: “Con đi tới đâu rồi?”
Trì Lập Đông: “Đang trên đường trở về.”
Bà Trì nói: “Vương Tề vừa đi, con không quên tới nhà nó chứ?”
Trì Lập Đông: “Không có quên, con vừa đi từ nhà cậu ấy ra. Hạ Nhạc trở về chưa? Niên Niên đâu?”
Bà Trì nói: “Niên Niên ngủ rồi, buổi sáng dậy quá sớm, lúc xem hoạt hình giống như con gà mổ thóc. Hạ Nhạc cũng đang trên đường trở về rồi.”
Trì Lập Đông giả vờ giận dỗi nói: “Gọi cho Hạ Nhạc trước sao? Mẹ, có phải mẹ đang thiên vị hay không?”
Bà Trì cười lớn, nói: “Không nói nữa, con lo lái xe đi, đi chậm một chút.”
Bà cúp máy, Trì Lập Đông cũng không bỏ tai nghe xuống, lại gọi cho một người bạn đại học của Hạ Nhạc, hắn không có phương thức liên lạc của những bạn học khác, chỉ có vị bạn học làm trong cục giám sát dược phẩm, lúc đó đã đưa danh thiếp cho hắn.
Hiển nhiên đối phương cũng có số của hắn, vừa nhận liền nói: “Anh Trì, năm mới vui vẻ.”
Trì Lập Đông cũng chúc tết, nói: “Hai ngày nay có rảnh không? Tôi mời cậu đi ăn cơm, có chút việc muốn xin cậu giúp một tay, có thể phiền cậu giúp tôi hẹn các bạn học khác không?”
Bạn học mê mang nói: “Tôi thì có thời gian, nghỉ làm cho nên rất rảnh, có chuyện gì sao?”
Trì Lập Đông hơi lúng túng và xấu hổ nói: “Gặp mặt rồi nói đi… Còn nữa nhớ giấu Hạ Nhạc.”
Bạn học này cũng là người thông minh, lập tức đoán được một hai cái, tinh thần vô cùng phấn chấn, vui sướng hớn hở nói: “Được thôi, tôi sẽ giúp anh liên hệ với bọn họ trước, sau đó gọi lại cho anh.”
Trì Lập Đông cũng vui sướng hớn hở trở về nhà.
Uy lực của bà Trì rất lớn, đã làm cả bàn đồ ăn, Niên Niên còn chưa tỉnh ngủ, Hạ Nhạc vẫn chưa trở về.
Trì Lập Đông thành thật khen mẹ mấy câu.
Hai mẹ con trêu chọc lẫn nhau, bà Trì nói: “Vừa rồi Lý Đường gọi tới chúc tết, nói năm nay nó không thể về nhà, con cũng gọi cho nó đi, chúc tết ba mẹ của nó.”