Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Trên lôi đài, ngọn lửa mang năng lực Yêu tộc của Đản Đản phun ra đốt cháy linh phù che chắn cấp thấp của nữ thuật sư.
Nữ thuật sư thấy lửa lớn sắp đốt tới tay nàng, cuống quít ném phần còn lại của linh phù xuống, sau đó, kinh ngạc mà nhìn Đản Đản: “Ngươi vậy mà lại biết huyền thuật của hai chủng tộc?”
“Hê… Hê……” Đản Đản nhìn thấy nữ thuật sư khiếp sợ như vậy, hết sức vui vẻ, nhưng mới vừa phát ra âm thanh đã bị tiểu Dạ Cức bấu cẳng chân một cái.
Hắn vội vàng thu hồi tiếng cười, niệm chú thi pháp, tức khắc bên người bay ra năm đốm ma trơi, nhằm về phía nữ thuật sư.
“Ngươi còn biết của huyền thuật Quỷ tộc?” Nữ thuật sư càng thêm khiếp sợ, đến lúc lại được tinh thần chuẩn bị chắn đòn thì đã quá muộn, thân thể bị quỷ hỏa âm trầm làm đông cứng không thể nhúc nhích.
Tiểu Ô U nhân cơ hội nhảy dựng lên, sử dụng linh lực đá bay nữ thuật sư xuống dưới lôi đài.
Đản Đản vui vẻ cười khanh khách.
Tiểu Tiểu trầm giọng nói: “Đừng vui mừng quá sớm.”
Tiếp theo, có hai gã thuật sư vây quanh lại đây.
Dưới lôi đài đám người Ô Nhược đều kinh ngạc Đản Đản cũng có thể sử dụng quỷ thuật, vậy mà lại có thể làm đông cứng nữ thuật sư cấp sáu.
Ô Nhược cảm thán: “Nhi tử ta còn học được nhiều huyền thuật hơn cả ta.”
Cức Hi nghi hoặc: “Dựa vào linh lực của Đản Đản hiện tại, không có khả năng đông cứng được thuật sư cấp sáu.”
Ô Nhược cũng thấy rất kỳ quái: “Bọn họ có phải là trộm sử dụng pháp bảo hoặc là ăn đan dược hay không?”
U Diệp lắc đầu: “Hẳn là không phải.”
Dạ Ký nói: “Nếu thật sự làm như vậy, khẳng định sẽ bị người phát hiện.”
Hắc Tuyển Dực híp híp mắt: “Ta đoán bọn họ rất có khả năng là dung hợp linh lực.”
“Dung hợp linh lực?” Mọi người đều nhìn về phía Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực ừ nhẹ, nói: “Nếu đá tam thất có thể tách ra sử dụng, nói không chừng cũng có thể dung hợp linh lực lại với nhau.”
Lời này của hắn không phải không có lý, nếu không thì giải thích việc Đản Đản có thể đông cứng thuật sư cấp sáu như thế nào.
U Diệp gật gật đầu: “Nói không chừng là như vậy.”
Hắc Tuyển Đường nói: “Chờ bọn họ xuống dưới rồi hỏi bọn họ chẳng phải là sẽ biết sao.”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Đáy mắt Hắc Tuyển Dực hiện lên ý cười: “Nếu bọn họ không muốn nói cho chúng ta biết, chúng ta liền tạm thời coi như không biết gì hết đã, để cho bọn họ khiến chúng ta bất ngờ.”
Hắc Tuyển Đường cười ha ha: “Được.”
Ô Nhược tò mò: “Thuật sư tham gia tỉ thí hẳn là đều mua linh phù cấp cao hơn cấp linh lực của mình, sao lại không thấy bọn họ sử dụng?”
“Đại tẩu, ngươi không biết sao?” Hắc Tuyển Đường kinh ngạc nói: “Ở cuộc tỷ thí giữa các thuật sư đầu tiên, trọng tài liền tuyên bố, không được sử dụng linh phù cấp cao hơn so với cấp linh phù của mình.”
Ô Nhược: “……”
Khi bọn trẻ còn chưa tỉ thí xong, bọn họ liền rời khỏi sân thi đấu, căn bản không biết trọng tài tuyên bố quy tắc gì sau trận tỉ thí giữa trẻ con, cho đến cuộc tỷ thí giữa các thuật sư cấp bốn bọn họ mới đến sân thi đấu xem Ô Hi tỷ thí. Lúc ấy, quy tắc mới hẳn là đã sớm truyền đến khắp tai mọi người, cho nên, bọn họ đi vào sân thi đấu cũng không nghe thấy có người nhắc đến quy củ mới. Mà cha bọn họ lại không muốn dựa vào linh phù cao cấp để thắng tỷ thí nên cũng không có phạm quy, bọn họ liền càng không biết chuyện này.
Trên lôi đài, Đản Đản bọn họ không có kinh nghiệm đánh nhau, khi phải đối mặt hai thuật sư liền phải cố hết sức, nhưng lại không muốn bị đánh xuống đài nhanh như vậy, bọn họ đành phải liên tục né tránh cục diện lấy nhiều đánh ít.
U Diệp nhìn bọn nhỏ trên đài nói: “Mấy đứa nhỏ không đủ kinh nghiệm chiến đấu, nhưng vẫn là rất thông minh, không lấy cứng đối cứng, còn biết lấy lui làm tiến, năng lực học tập chiến đấu cũng rất mạnh, có thể suy một ra ba, nếu biết bọn họ tham gia tỷ thí cấp sáu, ta chắc chắn sẽ nghiêm khắc huấn luyện cho mấy người bọn họ một tháng, bảo đảm không có người nào có thể đánh thắng được bọn họ.”
Ô Nhược nói: “Chờ sau khi tỷ thí chấm dứt liền huấn luyện bọn họ.”
Thời gian trôi qua, thuật sư trên lôi đài càng ngày càng ít, Đản Đản bọn họ vẫn kiên trì trụ lại trên đài, trải qua gần hai canh giờ chiến đấu, kinh nghiệm của bọn nhỏ càng ngày càng phong phú, vốn dĩ là bốn người hợp thành một thể, sau đó biến thành một thể bốn người, cũng chính là khi những người khác đánh bọn họ, tương đương một người đối phó bốn người, hơn nữa, bọn nhỏ còn biết cùng người khác liên thủ đối phó người khác.
Hắc Tuyển Đường hưng phấn nói: “Bọn họ có hi vọng tiến vào vị trí mười người đứng đầu.”
Ô Nhược cũng vô cùng kích động.
Đáy mắt Hắc Tuyển Dực hiện lên vẻ tán thưởng.
Ô Nhược hỏi: “Ngũ đệ không phải là dạy huyền thuật cho Đản Đản sao? Sao lại không thấy hắn dùng tới?”
“Đản Đản hẳn là muốn bảo tồn thực lực, hiện tại nhân số càng ngày càng ít, bọn họ lo sẽ khiến cho người khác chú ý, cho nên chỉ sử dụng huyền thuật của Ma tộc, xem ra dã tâm của bọn họ rất lớn, muốn tiến vào vị trí mười người đứng đầu.”
U Diệp kiêu ngạo nói: “Nhi tử của ta nên tiến vào vị trí mười người đứng đầu.”
Trên lôi đài, cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt, người dưới đài càng ngày càng không dám coi khinh tên thuật sư gầy như bộ xương khô trên lôi đài, khi chỉ còn dư lại trên dưới 50 người, năm tên thuật sư liền cùng nhau vây khốn Đản Đản bọn họ.
Hắc Tuyển Đường khẩn trương mà bắt lấy cánh tay Hắc Tuyển Dực: “Đại ca, làm sao bây giờ? Năm thuật sư cùng đánh bốn đứa trẻ bọn họ, hơn nữa, thân phận của các thuật sư đều không giống nhau, có thiên sư, tế sư, pháp sư, cũng có người Ma tộc cùng Yêu tộc, phải ứng phó như nào đây?”
Hắc Tuyển Dực liếc hắn một cái.
Dạ Ký nhàn nhạt nói: “Ta tin tưởng bọn họ có thể ứng phó được.”
Trên lôi đài, miệng Đản Đản nhanh chóng giật giật.
Các thuật sư cấp cao đang đứng quanh lôi đài xem tỉ thí, lập tức nhận thấy được xung quanh có chút không thích hợp, sau đó, bọn họ nhìn thấy tên thuật sư mặc áo choàng từ một người phân thân thành vô số người, đột nhiên tàn nhẫn công kích năm thuật sư kia.
Năm thuật sư kia kinh hãi, vội vàng dùng huyền thuật đối phó bọn họ, nhưng mà, khi bọn họ đánh tới đối phương, bóng dáng của đối phương liền biến mất vô tung vô ảnh, bọn họ ngẩn người, một trong số năm thuật sư cũng nhanh chóng nhìn ra được thủ đoạn của Đản Đản: “Hắn sử dụng ảo thuật.”
Đáng tiếc lúc nhận ra cũng đã muộn, hai trong số năm thuật sư đã bị đánh bay khỏi lôi đài, tuy rằng ảo thuật bị giải trừ, nhưng dưới chân bọn họ lại xuất hiện một cái trận pháp, ngay sau đó, người liền biến mất ở trên đài.
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
Dưới lôi đài mọi người đều sửng sốt.
“Người đâu? Đi đâu rồi? Sao lại biến mất?”
“Chẳng lẽ bị giết?”
“Không thể nào, đối phương nào có bản lĩnh lớn như vậy ở trước mắt bao người, vô thanh vô tức giết chết ba thuật sư.”
“Vậy giải thích ba thuật sư đều mất tích như thế nào?”
“Các ngươi có cảm thấy trận pháp trên đài khiến người ta cảm thấy rất quen thuộc hay không?”
“Cái kia… Giống như Truyền Tống Trận của Tử Linh Quốc ……”
Truyền Tống Trận của Tử Linh Quốc khắp nơi có thể thấy được, còn có thể không quen thuộc sao?
Mọi người cạn lời: “……”
Hắc Tuyển Đường nghe thấy âm thanh ầm ĩ chung quanh, lại lần nữa cất tiếng cười to: “Ha ha, bọn họ quá là tấu hài, vậy mà lại ở trên lôi đài sử dụng Truyền Tống Trận, cũng không biết bọn họ đưa ba tên thuật sư kia đến nơi nào.”
Ô Nhược dở khóc dở cười.
Y chưa từng nhìn thấy ai ở trên đài sử dụng Truyền Tống Trận, ngay cả trận pháp cũng rất ít người sử dụng, bởi vì trận pháp cần có thời gian bố trí, cho nên, trên người Đản Đản nếu không phải cất giấu Tiểu Tiểu, căn bản là không có thời gian bố trí trận pháp. Cho dù sử dụng ở trên đài, cũng là bố trí những trận pháp nhỏ đơn giản hoặc là mang linh đồ trận pháp đến từ trước.
Sau khi ba thuật sư kia mất tích, mười mấy thuật sư khác cũng tự giác nhảy xuống lôi đài, cuối cùng, trên đài chỉ dư lại mười người.
Mọi người đều cảm thấy quái lạ: “Đều đánh tới cuối cùng, sao lại có nhiều thuật sư đột nhiên bỏ quyền như vậy?”
Ô Nhược nhỏ giọng nói ở bên tai Hắc Tuyển Dực: “Người bỏ quyền có phải là người ngươi phái lên đài hay không?”
Hắc Tuyển Dực gật gật đầu.
“Keng ——” Một thanh âm vang lên, trọng tài tuyên bố: “Tỷ thí kết thúc.”
Tiểu Ô U vừa nghe, hưng phấn nhảy dựng lên: “Chúng ta thắng, chúng ta thắng.”
Đản Đản cũng cười khanh khách.
“Ngu ngốc.” Tiểu Dạ Cức cũng không nhịn được cười.
Tiểu Tiểu cũng khẽ cười, tuy nói bọn họ hiện tại còn không xem như thắng, nhưng mọi người đều vui vẻ như vậy, hắn cũng không thể làm họ mất hứng.
Ô Nhược cũng vui mừng mà ôm lấy Hắc Tuyển Dực, hôn một cái ở trên khuôn mặt xấu xí của hắn.
U Diệp bọn họ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì bọn nhỏ.
Trọng tài ho nhẹ một tiếng: “Cuộc tỷ thí giữa các thuật sư cấp bảy đêm mai gia tăng quy định, không được sử dụng Truyền Tống Trận tùy tiện đưa người đến nơi khác.”
Tiểu Tiểu thúc giục tiểu Ô U mau mau xuống đài.
Tiểu Ô U lập tức bay ra ngoài đài, bỗng nhiên, một làn gió quét lại đây.
Đản Đản bỗng chốc trừng lớn đôi mắt: “Mau tránh ra.”
Tiểu Ô U nhất thời không phản ứng kịp.
Đản Đản vội vàng ôm Tiểu Tiểu tránh đi, tiểu Dạ Cức lúc trước ôm hai chân hắn bởi vì tỷ thí kết thúc liền thả lỏng cảnh giác, một khắc trước khi xuống đài liền buông lỏng đôi tay, cứ như vậy Đản Đản bị quăng ngã xuống dưới, áo choàng màu đen trên người cũng bị hắn kéo xuống dưới.
Tức khắc, toàn bộ mọi người đều kinh ngạc.
Thuật sư gầy như cây gậy vậy mà lại là hai đứa trẻ, à không, là ba đứa trẻ giả dạng.
“Trời ơi, thuật sư vậy mà lại là hai đứa trẻ giả dạng, hơn nữa, là là bọn trẻ chỉ có hai tuổi.”
“Bọn họ bằng đấy tuổi mà có năng lực cấp sáu?”
“Ba đứa trẻ ngụy trang thành thuật sư cấp sáu, có tính vi phạm quy định hay không?”
“Hai đứa nhỏ kia lớn lên thật sự là quá xinh đẹp, nếu ta có đứa con xinh đẹp như vậy thì tốt rồi.”
Mọi người đều khó có thể tin được sôi nổi nghị luận, cũng khiến cho rất nhiều cô nương cùng đám phụ nhân thương xót cho bọn nhỏ.
Ô Nhược bọn họ bỗng chốc trầm mặt xuống, nhìn thấy bọn nhỏ đáng thương như vậy mà lại bị mọi người chỉ trỏ, đau lòng muốn chết.
Đám thị vệ đang âm thầm bảo hộ Đản Đản nhanh chóng vụt ra tới bắt người đánh lén.
Ô Nhược bọn họ đi lên thì thấy, không ngờ lại là thanh niên khi mở màn gọi Bước trưởng lão tới.
U Diệp trước tiên cho Ô U bọn họ một ánh mắt trấn an.
Các thuật sư cấp sáu bị đánh xuống lôi đài đều tỏ vẻ không phục, có người muốn tranh luận với tổng quản chợ đen, có người yêu cầu tỷ thí lại một lần nữa.
Không lâu sau, Lục tổng quản vẫn duy trì vẻ mặt thản nhiên như cũ đi lên trên đài.
Mọi người đều an tĩnh lại.
Lục tổng quản nói: “Trước đó, chúng ta cũng không có quy định không thể ba người ngụy trang thành một người tham gia tỷ thí, cho nên, điểm này không tính vi phạm quy định, nhưng mà, tỷ thí cấp bảy tiếp theo đừng khinh người như thế nữa.”
Mọi người đều cảm thấy bất mãn: “Không công bằng, như vậy tương đương một người đánh ba người, chúng ta yêu cầu tỷ thí lại một lần nữa.”
Lục tổng quản lãnh đạm nhìn này hết thảy, yên lặng nghe bọn hắn cãi nhau.
“Keng ——” Có người dùng linh lực gõ vang chuông đồng, lập tức, mọi người ù tai một trận.
Lục tổng quản tiếp tục nói: “Tuy rằng chúng ta không có quy định ba người được ngụy trang một người tham gia tỷ thí, nhưng mà, chúng ta có quy định, thuật sư cấp cao không thể tham gia tỷ thí với thuật sư cấp thấp, nếu cấp linh lực của ba đứa trẻ cộng vào vượt qua cấp sáu, chúng ta liền hủy bỏ tư cách thi đấu của bọn họ, lại một lần nữa chọn lựa một vị thuật sư tiến vào vị trí mười người đứng đầu, mọi người còn có ý kiến không?”
Mọi người đều lần lượt đáp: “Không có.”
Lục tổng quản bảo trọng tài đi lấy linh quang kính kiểm tra cấp linh lực.
Qua khoảng một chén trà nhỏ thời gian, trọng tài đem linh quang kính lên trên đài, sau đó, ý bảo Đản Đản lại đây kiểm tra.