Tác giả: Kim Nguyên Bảo
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Cuồng phong nổi lên, quét sạch mọi tro bụi trên đài, mọi người lại có thể thấy rõ mọi thứ trên đài lần nữa, nhưng mà, gió càng ngày càng mạnh, cũng càng ngày càng cuồng loạn, khu vực bị gió càn quét cũng càng lúc càng lớn, từ lôi đài mở rộng đến toàn bộ sân thi đấu lại khuếch rộng đến toàn bộ Biên thành, mọi người đều vội vàng giơ tay lên dùng tay áo che chắn mặt mình, không để gió cát thổi vào mắt bọn họ.
Năm tên thuật sư khác đang tỷ thí cũng bị cuồng phong thổi đến không thể tiếp tục thi đấu được nữa, liền ngừng lại đứng một bên chờ đợi cuồng phong kết thúc.
Rất nhiều thuật sư khó có được cơ hội nhìn thấy thế trận lớn như vậy, đều tò mò hỏi: “Hai người tranh đoạt giải nhất trên đài là ai? Thật là lợi hại.”
“Không biết, chỉ biết một người là Ma tộc, một người là người Tử Linh Quốc.”
“Nghe nói thuật sư Tử Linh Quốc đều rất cường đại, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Những người nhìn thấy U Diệp dùng Ma bạo của Ma tộc đều đứng thẳng người, có thể dùng bí thuật cường đại như vậy ngoài các lão tổ ra, cũng chỉ có Ma Đế, mà người trên đài trẻ tuổi như vậy, nhất định là Ma Đế vừa kế vị cách đây không lâu.
Tuyển Hành cũng là từ chiêu thức của U Diệp mà nhận ra đối phương.
Tưởng tượng đối phương có thể là Ma Đế, đám Ma tộc vô cùng kích động.
Đột nhiên, toàn bộ đèn dầu ở sân thi đấu tắt ngóm.
Mọi người kinh hãi.
Ngay sau đó, ngọn đèn dầu lại lần nữa sáng lên, nhưng mà, bên trong ngọn đèn dầu mang theo một màu xanh lá nhàn nhạt, nếu không nhìn kỹ, căn bản là không nhìn ra.
“Úi, trên đài có thêm hai người.” Có người kinh ngạc nói.
Mọi người nhìn lên trên đài, bên cạnh Tuyển Hành có thêm hai người, không, không nên nói là người, thân thể đối phương trong suốt, bay phiêu phiêu ở trên không trung, như là quỷ hồn vừa mới chết đi.
Đám Ma tộc nhìn thấy diện mạo của quỷ hồn đều khiếp sợ trừng lớn tròng mắt.
U Diệp cũng sững sờ tại chỗ.
Dưới lôi đài, Đản Đản đang được Ô Nhược ôm hưng phấn kêu lên: “Đây là bí thuật cấm kị ngũ thúc còn chưa dạy cho ta.”
Ô Nhược kinh ngạc nói: “Đản Đản, ý của ngươi là Tuyển Hành sử dụng bí thuật hoàng thất?”
Khó trách y lại cảm thấy chiêu thuật của Tuyển Hành rất giống Bạch cốt thuật Hắc Tuyển Dực từng dùng, nói như vậy Tuyển Hành cũng là người hoàng thất?
Ách, thật sự không thể trách y không nhận ra bí thuật của hoàng thất Tử Linh Quốc, số lần y nhìn thấy Hắc Tuyển Dực sử dụng bí thuật hoàng thất trong cả hai đời cộng lại cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, tuy rằng gần đây Hắc Tuyển Húc cũng dạy bí thuật hoàng thất cho Đản Đản, nhưng lúc nào y cũng bận rộn công việc của cửa hàng, nào có thời gian đi xem Đản Đản học tập bí thuật.
Đản Đản gật gật cái đầu nhỏ.
Ô Nhược hỏi Đản Đản: “Vừa rồi ngươi nói đây là bí thuật cấm kỵ?”
“Ừm.”
“Nhưng mà, ta nghe phụ thân ngươi nói sử dụng bí thuật cấm kỵ sẽ có khả năng bị đối phương đoạt xá, vậy chẳng phải Tuyển Hành đang rất nguy hiểm hay sao?”
Đản Đản giải thích: “Ngũ thúc nói chỉ cần phụ thân không triệu hồi người đã chết hơn một ngàn năm liền không gặp nguy hiểm, Tuyển Hành đại nhân vừa triệu hồi hai người lên liền có thể khống chế bọn họ, chứng tỏ bọn họ mới chết không lâu.”
Ô Nhược nghi hoặc: “Người Tuyển Hành triệu hồi là ai?”
Ô Hi bên cạnh nhỏ giọng nói: “Sao nhìn đại tẩu giống như bị làm cho ngốc luôn rồi? Hắn làm sao vậy?”
Ô Trúc cau mày, vẻ mặt lo lắng nhìn trên đài.
Trên lôi đài, Tuyển Hành cong cong môi: “Nhìn thấy thân nhân cảm giác như thế nào?”
Hắn giật giật đầu ngón tay, hai quỷ hồn đang nhắm mắt bỗng chốc mở to mắt, bọn họ nhìn nhau một cái, rất nhanh liền hiểu rõ mình bị người triệu hồi về nhân gian.
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
U Diệp nuốt nuốt nước miếng, gọi một tiếng với hai quỷ hồn kia: “Cha, tổ phụ.”
Hai quỷ hồn nhìn về phía U Diệp, đáy mắt hiện lên vẻ đánh giá cùng nghi hoặc “Diệp nhi?”
U Diệp gật gật đầu.
Tổ phụ U Diệp có thể gặp lại cháu trai, vô cùng vui sướng: “Đã lớn như vậy rồi.”
Cha U Diệp nghiêm túc nhướng mày: “Thành thân chưa?”
U Diệp gật gật đầu lại lắc đầu.
Cha U Diệp trừng mắt: “Rốt cuộc là thành thân rồi hay là chưa?”
U Diệp vội vàng nói: “Dự định sang năm thành thân.”
Tổ phụ U Diệp nói: “Nói như vậy ngươi đã có người mình thích rồi.”
U Diệp đắc ý nói: “Đúng vậy, chúng ta còn có con với nhau rồi.”
“Cô nương nhà ai, mau mau mang đến cho chúng ta nhìn một cái.” Cha U Diệp nôn nóng hỏi.
U Diệp thoải mái hào phóng nói: “Hắn là nam, không phải cô nương.”
Sắc mặt Tuyển Hành trầm xuống: “Ta triệu hồi bọn họ lên, cũng không phải là để cho các ngươi ôn chuyện.”
Biểu tình của hai quỷ hồn cũng biến đổi theo, từ vẻ mặt hiền lành trở nên hung thần ác sát, hung mãnh công kích về phía U Diệp.
U Diệp kinh sợ, vội vàng tránh né.
Tuyển Hành lạnh lùng nói: “Tuy rằng năng lực của quỷ hồn được triệu hồi không cường hãn bằng thời kỳ toàn thịnh của bọn họ, nhưng mà hai người bọn họ cộng lại cũng dư dả đối phó với ngươi.”
U Diệp tránh trái tránh phải: “Ngươi quá đê tiện, vậy mà lại triệu hồi thân nhân của ta.”
“Không phải ngươi muốn mở mang tầm mắt bí thuật hoàng gia sao?”
Tuyển Hành dứt lời, cha cùng tổ phụ của U Diệp đồng thời dùng ra Vây thú chi lung lợi hại nhất của Ma Đế.
Vây thú chi lung vô cùng cường đại, cuồng phong vừa nổi lên liền xé tan cánh tay cùng quần áo trên người U Diệp.
Tuyển Hành thừa dịp cánh tay hắn chảy máu liền sử dụng Huyết phá, có thể lợi dụng máu tươi để bạo phá thân thể đối phương, nhưng mà, hắn còn chưa kịp sử dụng, liền nghe thấy một tiếng keng vang lên, trọng tài tuyên bố Tuyển Hành thắng cuộc, bởi vì Tuyển Hành thắng U Diệp, cho nên, Tuyển Hành đạt được giải nhất, không cần phải tiếp tục tỷ thí với những người khác, giải nhì chính là U Diệp.
U Diệp buồn bực nhìn về phía trọng tài: “Chúng ta còn chưa so xong.”
“Ngươi rõ ràng rơi vào thế hạ phong.” Lục tổng quản đi tới nói: “Hay là nói ngươi cho rằng mình có bản lĩnh đánh thắng hai trưởng bối của ngươi?”
U Diệp: “……”
Nếu chỉ phải đối phó với cha ở thời kỳ toàn thịnh, hắn vẫn có khả năng thắng, nhưng mà, hiện tại còn có thêm tổ phụ cùng Tuyển Hành, tương đương với hắn phải một chọi ba, quả thực là thua không thể nghi ngờ.
U Diệp hỏi Tuyển Hành: “Ngươi có phải còn có bí thuật khác chưa dùng hay không?”
“Ừm.”
U Diệp không thể không thừa nhận bí thuật của đời sau tiên nhân quả thuật rất lợi hại: “Ta thua.”
Tuyển Hành nói: “Kỳ thật ngươi rất lợi hại, nếu không phải ta là đời sau tiên nhân, kế thừa bí thuật tiên nhân để lại cho chúng ta, ta nghĩ chưa chắc ta có thể thắng ngươi.”
Ngay từ đầu khi hắn dùng tiểu chiêu thức đối phó U Diệp, hắn chính là luôn bị áp chế.
“Bí thuật hoàng thất quả thật rất lợi hại, vậy mà có thể triệu hồi thân nhân đã mất nhiều năm về để đối phó ta.” U Diệp cùng hắn đi xuống đài: “Đáng tiếc, ta lại bị thua bởi một chiêu như vậy, nhưng mà, vì sao ngay từ đầu ngươi không sử dụng chiêu này?”
Tuyển Hành nói: “Kỳ thật bí thuật hoàng thất cũng không thích hợp tỷ thí ở trên đài.”
“Vì sao?”
“Bởi vì chiêu thức này tương đối thích hợp dùng ở trên chiến trường hoặc là khi có nhiều người đánh nhau.”
U Diệp cùng Tuyển Hành dù sao cũng là người xa lạ, hắn cũng không tiện hỏi nhiều về chuyện của người khác, dù sao sau khi trở về, hắn cũng có thể hỏi Hắc Tuyển Dực cùng Đản Đản, liền vỗ vỗ bả vai Tuyển Hành: “Lần sau mời ngươi uống rượu.”
Hắn xoay người bay trở về bên cạnh Ô Trúc.
Ô Trúc vội vàng hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
U Diệp nói với hắn: “Hai quỷ hồn vừa rồi, một người là cha ta, một người là tổ phụ ta.”
“A!?” Mọi người kinh ngạc mà nhìn hắn.
Cức Hi kinh ngạc mà nhướng mày: “Là Ma Đế trước trước sao? Hắn triệu hồi được hai Ma Đế về?”
Ô Nhược hỏi: “Cho nên, khi bọn họ công kích ngươi, ngươi chỉ phòng mà không đánh?”
“Ừm.” U Diệp cong môi cười: “Ta nói với bọn họ ta sắp thành thân, còn có một nhi tử ngoan.”
Ô Trúc: “……”
U Diệp tiếp tục nói: “Bọn họ còn biết bạn đời của ta là nam.”
Ô Trúc: “……”
Ô Tiền Thanh cùng Quản Đồng cạn lời.
Hoá ra vừa rồi không phải là đấu võ đài mà là ôn chuyện.
U Diệp nhìn về phía Đản Đản: “Ngươi có biết tất cả các bí thuật của hoàng thất không?”
Đản Đản gật đầu: “Ngày đầu tiên ngũ thúc tới dạy ta, liền giải thích cho ta tất cả các bí thuật.”
“Người vừa rồi đánh với ta nói còn có rất nhiều bí thuật còn chưa dùng đến, hơn nữa bí thuật hoàng thất không thích hợp dùng trên lôi đài là vì sao?”
“Có một vài bí thuật sẽ trực tiếp lấy mạng của đại bá mẫu.” Đản Đản dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng ấn ấn lên miệng vết thương trên cánh tay U Diệp, ngay sau đó, máu giống như dòng nước chảy ra theo ngón tay hắn, sau đó, hắn lại truyền máu trở về: “Ngươi chỉ cần bị một vết thương nhỏ, là ta có thể rút sạch toàn bộ máu trong người ngươi, cái này gọi là Hấp thu sinh mệnh, hoặc là điều khiển máu khiến cho thân thể trực tiếp nổ tung.”
Ô Hi kinh sợ: “Đáng sợ như vậy?”
(Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com)
“Cho dù không bị thương, chỉ cần trên người dính chút máu cũng có thể trở thành trí mạng, cái này gọi là Huyết bạo phá.”
U Diệp móc ra thuốc trị thương cầm máu: “Còn nữa không?”
“Còn có một chiêu gọi là Tử vong lan tràn, thích hợp dùng trên chiến trường, có thể làm cho tất cả các thi thể sống dậy vô số lần.”
Dạ Ký híp híp mắt: “Chẳng phải là chỉ cần một người liền có thể tấn công một quốc gia?”
Đản Đản gật gật đầu: “Chúng ta còn có thể điều khiển đại quân hài cốt đối địch, có thể làm cho toàn bộ thi thể nằm dưới đất sống lại, còn có Tử vong bạo phá có thể dùng thi thể người chết sinh ra một lực nổ siêu mạnh, ngũ thúc nói nếu có nhiều thi thể còn có thể hủy diệt cả một thành trì, lợi hại nhất chính là Tử vong vặn vẹo, có thể đưa người sống đến cõi chết, cũng chính là trực tiếp làm cho người sống chết đi trong tức khắc.”
Nói tới đây, hắn không vui chu chu cái miệng nhỏ: “Ngũ thúc vậy mà lại dạy ta Huyết ảnh cùng Huyết độn trước.”
U Diệp hỏi: “Đây là bí thuật gì?”
Đản Đản quay đầu dụi vào trong lòng ngực Ô Nhược, tỏ vẻ không muốn trả lời.
Tiểu Tiểu nói: “Dùng để chạy trốn.”
U Diệp cười ha ha: “Ta xem như thua tâm phục khẩu phục.”
Ít nhất là hắn không làm được một người có thể đánh bại một quốc gia.
Cức Hi nói: “Nếu Tử Linh Quốc giải trừ được nguyền rủa, thiên hạ này liền biến thành Tử Linh Quốc.”
“Sẽ không.” Quản Đồng nói.
Mọi người đều nhìn về phía Quản Đồng, đúng rồi, còn có tồn tại của Bí Ẩn tộc, có bọn họ là có thể khắc chế Tử Linh Quốc.
Dạ Ký nói: “Còn có một chiêu gọi là Vạn quỷ thịnh yến, đúng không?”
Đản Đản khẽ ừm một tiếng.
U Diệp nói: “Ta nghe lão tổ bọn họ nói qua về Vạn quỷ thịnh yến cùng Đại quân hài cốt, mỗi khi bọn họ nhắc tới hai bí thuật này đều là mang vẻ mặt sợ hãi hoặc là biểu tình kính sợ, hai chiêu này nếu như bị người Bí Ẩn tộc sử dụng, chỉ sợ có thể một phát liền hủy diệt hơn 50 quốc gia, bởi vì bọn họ có thể hấp thụ vô hạn linh lực của người khác để khiến cho vạn quỷ cùng hài cốt luôn tồn tại trên thế gian, chỉ cần vẫn còn có linh lực, chúng nó có thể vĩnh không biến mất.”
Dạ Ký gật đầu: “Thực lực của hoàng thất Tử Linh tộc cùng Bí Ẩn tộc tương đương nhau, một bên có thể tùy ý triệu hồi tổ tiên hỗ trợ, thậm chí có thể triệu hồi được tổ tiên có được tiên lực trở về, một bên có thể tùy ý học tập cùng sử dụng huyền thuật của người khác, cũng có nghĩa là bọn họ có thể học được bí thuật hoàng thất của Tử Linh tộc, nếu hai tộc cường đại này xảy ra mâu thuẫn, hai tộc đánh nhau nhất định là lưỡng bại câu thương.”
Ô Hi kinh ngạc cảm thán: “Hai tộc người này quá lợi hại.”