Chuyện này phải tùy thuộc vào ý trời, hoặc là nói, tùy thuộc vào mức độ vai phụ của nhân vật đó là thứ mấy, chỉ mong đừng là pháo hôi!
Thẻ: q6
Chương 46: Loạn Thế Danh Môn (15)
Cố Huyền Mặc cho dù đoán được chuyện này có liên quan đến giới quân phiệt đế quốc, lại không nghĩ tới, trưởng thôn vậy mà là tay trong của họ, Hoa quốc này, từ khi nào mà bị sâu mọt đục khoét nhiều thế kia.
Chương 45: Loạn Thế Danh Môn (14)
Một đêm vô mộng, hai con người nằm trằn trọc không ngừng suy nghĩ về những gì đang xảy ra, chuyện này nếu không nhanh chóng kết thúc, sẽ biến thành cơn ác mộng kinh hoàng trong mắt mọi người, có thể ảnh hưởng đến tương lai và vận mệnh của Hoa quốc cũng nên.
Chương 44: Loạn Thế Danh Môn (13)
Hắn không ngại lật tung chỗ này tìm cho ra lời giải đáp sau cùng.
Chương 43: Loạn Thế Danh Môn (12)
Thật muốn khóc thét thật to mà!
Chương 42: Loạn Thế Danh Môn (11)
Càng không phải thứ mà ngươi có thể thôn tính trong lòng bàn tay.
Chương 41: Loạn Thế Danh Môn (10)
“Hai người họ chỉ đơn giản là đạo bất đồng, bất tương vi mưu.” (Không cùng lý tưởng, chẳng thể cùng nhau).
Chương 40: Loạn Thế Danh Môn (9)
Cố Huyền Mặc thờ ơ, lạnh nhạt: “Quy tắc đầu tiên của kiêu binh chính là làm sai phải nhận, không nên tìm lý do.” Nói rồi đỡ Dạ Vũ lên xe vừa tới, không liếc mắt nhìn kẻ còn đang đứng ngẩn người sau lời phê bình, trách cứ.
Chương 39: Loạn Thế Danh Môn (8)
Cố Huyền Mặc từ dưới khe giường, nheo mi mắt, nhấc cò súng trên tay, trong khoảnh khắc phi thường, toàn hệ thống não bộ như thiết bị định vị dò thẳng được vị trí kẻ địch, chớp lấy thời cơ ngàn vàng, canh chính xác “đoàng” một tiếng, xạ thủ chết không nhắm mắt.
Chương 38: Loạn Thế Danh Môn (7)
Người còn chưa đến Thanh Xuyên, đã không ít cạm bẫy, âm mưu, Dạ Vũ tỏ vẻ, phiêu lưu mạo hiểm thật là hào hứng nha!