Tác giả: Nhất Thế Hoa Thường
Việt ngữ: Quân Vũ Thiên Hạ
Khung tin tức bị thao tác thình lình xảy ra của Quý đại thiếu gia làm cho đình trệ gần năm giây, sau đó mới có vài người lục đục nổi lên.
Nhóm Nhị đại vội vàng dò hỏi có phải đó là người thật hay không, nghĩ thầm chắc hẳn là giả đi, dù gì thì Cảnh thiếu cùng Nhan thiếu vẫn đang online, trò chơi này đã thiết kế ra cái một giá trị hữu nghị, về sau nhất định sẽ hữu dụng, Quý thiếu nếu có muốn tặng hoa thì cũng nên tặng cho hai người kia mới đúng chứ!
Chẳng lẽ là do cái Lê đó thấy bọn họ suốt ngày nhắc đến “Quý thiếu”, liền tạo ra cái tài khoản giả mạo muốn trêu đùa bọn họ?
Hừ, hẳn rằng sẽ lập tức bị Cảnh thiếu cùng Nhan thiếu vạch trần mà thôi!
Ý niệm này chỉ vừa lóe qua, đã thấy hai các tin tức nối tiếp nhau xuất hiện.
Quý thiếu: Chính là tôi.
Cảnh thiếu: Tôi làm chứng, người đó là A Yến.
Nhóm Nhị đại nghĩ thầm: Hừ…… Cái tên Lê kia tối hôm qua tặng hoa cho Nhan thiếu, Nhan thiếu còn nói không quen biết, không quen biết cái quỷ ý! Bọn họ khẳng định đã sớm biết nhau, mau nhìn xem, ai bây giờ đang bắt đầu điên cuồng tặng hoa tích cóp đáng giá hữu nghị thế hả!
Fan não tàn lại không nghĩ được nhiều như vậy, thấy thế liền phát hỏa, sôi nổi tỏ vẻ rằng mình cũng muốn được tặng hoa.
Nhưng thực đáng tiếc, hoa trong cái game mobile nhỏ này không thể chuyển giao, càng không thể mua được bằng kim bảo, Quý Thiếu Yến chỉ ở ra một đóa hoa từ trong rương, hiện tại đã không còn nữa. Các fan sau khi nghe hắn giải thích xong, thầm nói nguyên nhân tuyệt đối là do tên Lê kia vô tình nói ra câu hâm mộ, nam thần của bọn họ mới không may tặng hoa cho, Quý thiếu chính là một người vô cùng lương thiện!
Chu Lê không cần đoán cũng biết bản thân mình lại kéo đến thêm một đợt thù hận.
Cậu trố mắt trong phút chốc rồi nhanh chóng hoàn hồn, hào phóng trả lời.
Lê: Cảm ơn nhé, hôm nay vốn dĩ tâm tình của tôi cực kỳ không tốt, đột nhiên nhận được một đóa hoa, cảm giác bản thân đã dễ chịu hơn nhiều.
Quý Thiếu Yến theo bản năng cười cười, khóe miệng chỉ nhếch lên một chút tạo thành vòng cung nho nhỏ, nhưng lại rất mau cụp xuống.
Luôn luôn như vậy, tên ngốc này luôn luôn như vậy.
Sau khi bị chính cha ruột của mình hành hung, cậu chỉ cần quay đầu một cái là có thể bò dậy hi hi ha ha ca hát vui vẻ; bị những tên côn đồ đó đấm vào đầu rồi bỏ mặc trên đường để người ta thưởng thức, tiếp theo còn bị những cư dân mạng tìm ra thân phận của tên côn đồ rồi ác ý suy đoán, ấy thế mà cậu lại giống như một kẻ ngoài cuộc mặc kệ tất cả, ung dung chơi trò chơi. Tuy nói rằng loại tính cách rộng rãi này cũng khá tốt, nhưng nó lại khiến cho người ta nhìn đến đau lòng.
Vả lại, hắn cũng không phải được làm bằng sắt.
Liều mạng cứu Husky về tới nơi của người mất của; sự việc xảy ra lần này đã quá mức đắc tội với đám người Nhị gia bọn họ, xác định chắc chắn sẽ bị trả thù; họ Lâm kia còn không biết còn sống hay đã chết, nếu gã còn sống, phiền toái tiếp theo sẽ càng lớn hơn nữa, hắn không có khả năng không thèm để ý dù chỉ một chút.
Nhưng hắn có thể nói với ai được đây?
Tiền Đa Thụ? Dựa vào những chuyện đã xảy ra, không đánh lão một trận đã không tồi rồi.
Những tên tiểu đệ đó? Một đám thiểu năng trí tuệ, người này cũng chẳng tin cậy hơn người kia được bao nhiêu.
Tống Oanh Thời? À…… Chỉ sợ đến lúc đó hắn trái lại còn phải đến để an ủi cô.
Bởi vì cái hot search ấy, tên em trai ngu xuẩn của hắn bên kia khẳng định muốn đem việc này đè xuống, không thể để cho đám người Nhị gia bọn họ tìm tới Chu Lê gây phiền toái rồi bị người khác chú ý đến. Nhưng việc này chỉ đè xuống được trong một khoảng thời gian mà thôi, chờ độ hot qua đi, Nhị gia sớm muộn gì cũng sẽ tới tính sổ.
Vào hoàn cảnh éo le như thế, hắn hiện tại rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Quý Thiếu Yến nhìn cái tên quen thuộc này, trả lời: Không cần cảm tạ, cậu là Minh Anh sao?
Chu Lê gõ chữ trả lời: Anh đoán xem.
Fan não tàn nhìn đến vô cùng cay mắt, vội vàng nói rằng cậu đến từ Trung Nhị Liễu Tây, đồng thời cũng tỏ vẻ bọn họ mới là Minh Anh, hy vọng nam thần có thể để ý đến bản thân một chút. Nhưng không biết đêm nay Quý Thiếu Yến bị làm sao, giống như đối với người ta cảm thấy cực kỳ hứng thú, lại phát tiếp một cái tin tức nữa.
Quý thiếu: Khu Liễu Tây có gì vui không?
Lê: Không có gì vui cả, chỉ có một số trang trại có thể trồng rau, câu cá.
Quý thiếu: Tôi nghe nói vùng bên kia ngoại thành vẫn tồn tại một chợ truyền thống?
Lê: Ừm.
Quý thiếu: Tôi chưa từng thấy qua, có chút cảm thấy hứng thú.
Chu Lê vừa thấy liền hiểu.
Quý Thiếu Yến đây là đang thừa tình cậu, muốn cậu tới giúp hắn giải quyết phiền toái. Cậu vì thế thống khoái nói: Vậy anh tới đây đi, tôi làm hướng dẫn viên du lịch cho anh.
Mọi người không bình tĩnh được nữa.
Fan não tàn ồn ào nói rằng chính mình cũng muốn đi, Trịnh Tam nổi giận phẫn uất.
Trịnh Tam: Vãi, cậu lần này sao lại không tiếp tục nói gặp nhau không bằng không thấy một lần nữa đi?
Lê: Bởi vì hắn là người đầu tiên tặng hoa cho tôi.
Trịnh Tam: Tôi còn nói muốn mời cậu ăn cơm đó!
Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com
Lê: Tôi thiếu anh bữa cơm kia sao? Lại nói anh đang thành tâm mời tôi ư?
Trịnh Tam lập tức muốn hỏi “Thế cậu thiếu một đóa hoa sao”, nhưng nghĩ kĩ mới phát hiện người ta quả thật đang thiếu, đành nghẹn lại một chút.
Hướng dẫn viên du lịch Chu tạm thời mở đoàn, vô cùng kiên nhẫn nói rằng chờ bọn họ xếp hàng, cũng không xác định thời gian đi chơi cụ thể, liền tùy ý cùng bọn họ nói chuyện trong chốc lát, thành thành thật thật chơi trò chơi, đem sân nhà giao cho Quý Thiếu Yến.
Quý Thiếu Yến kỳ thật không muốn nói chuyện với bọn họ, chỉ đơn giản đáp lại vài câu, rồi xem thời gian, phát hiện sắp tới 10 giờ, liền đăng nhập WeChat phát tin tức cho Nhan Vân Huy, bảo hắn nhanh chóng offline đi ngủ.
Nhan Vân Huy không rõ nguyên do vì sao, thấy hắn kiên trì muốn thế, liền vô cùng thoải mái mà offline.
Năm phút sau, Chu Lê cảm thấy hôm nay kết thúc như vậy là ổn rồi, cậu cảm thấy hơi đau đầu, nhìn di động quá nhiều đến mức hơi hơi buồn nôn, liền cùng bọn họ chào tạm biệt vài lời, nói một câu ngủ ngon.
Không ai trả lời cậu, chỉ có mỗi Quý Thiếu Yến ôn nhu nhẹ nhàng đáp lại chúc ngủ ngon, các fan ngay sau đó mới thuận theo cùng nhau từ biệt.
Quý Thiếu Yến nhìn chằm chằm khung tin tức, muốn biết xem ngốc bạch ngọt trước khi offline hôm nay sẽ tặng hoa cho ai.
Chu Lê hôm nay xác thật đã mở ra một đóa hoa.
Cậu ngày hôm qua đã tặng cho Nhan Vân Huy, hôm nay tính toán định tặng cho Thứ ba. Bởi vì cái tình huống trước mắt cậu này đến bản thân cậu cũng giải quyết không được, Quý Thiếu Yến tuy rằng có tâm hỗ trợ, nhưng cậu đoán chừng vị thiếu gia ấy còn phải ở bệnh viện thêm một khoảng thời gian nữa, cho nên cậu muốn nghĩ ra cái biện pháp gì đó đem mấy vấn đề của hào môn vào trong lịch trình cho ổn thỏa.
Vì vậy, tất cả mọi người lại nhìn thấy một cái tin tức do hệ thống phát ra.
Người có giá trị thù hận cao nhất trên toàn server nào đó đã tặng cho Thứ ba một đóa hoa.
Quý Thiếu Yến: “……”
Cậu có hiểu cái gọi là “ Có đi có lại mới toại lòng nhau” hay không hả?
Thứ ba thu được hoa nên cảm thấy rất ngoài ý muốn, đáp lại một câu.
Thứ ba: Cảm ơn cậu.
Lê: Không cần cảm tạ, tôi thích cái tên này của anh, có thể thêm bằng hữu hay không.
Thứ ba: [ Mỉm cười ]
Chu Lê cũng trả lại một cái biểu cảm mỉm cười, offline đi ngủ.
Quý Thiếu Yến nhìn chằm chằm khung tin tức vài lần, thầm nói phải cố gắng nhẫn nhịn, sau đó cũng offline rời khỏi. Hắn tạm thời không muốn ngủ, thay vào đó từ trong sổ địa chỉ tìm ra một dãy số điện thoại, nhanh chóng ấn gọi.
Bên kia rất mau đã nhấc máy, kinh ngạc nói: “Alo, Quý thiếu đúng không?”
Quý Thiếu Yến cười nói: “Đúng vậy, là tôi đây.”
Bên kia nói: “Trước đây nghe nói anh đã xảy ra tai nạn xe cộ, không có việc gì chứ?”
Quý Thiếu Yến nói: “Không có việc gì, có một chuyện gấp muốn cậu giúp một chút.”
Bên kia rất thống khoái đáp lời: “Được thôi, anh nói đi.”
Quý Thiếu Yến nói: “Chuyện hot search kia, cậu chắn hẳn là biết đúng không?”
Vị này chính là người của thị cục, có chút bối cảnh, tính cách lanh lợi hoạt bát, cởi mở hòa đồng.
Bọn họ tình cờ gặp nhau vào khoảng thời gian trước đây, sau đó liên tiếp ngẫu nhiên chạm trán hai lần, đều cảm thấy đối phương là một cái nhân mạch khá phát triển, rồi ăn qua một bữa cơm. Chuyện hôm nay nháo loạn đến lớn như vậy, hắn ta khẳng định sẽ biết.
Quả nhiên, bên kia nói: “Đương nhiên biết rồi, b nhưng nó không phải là một chuyện đại sự gì, lại không có người nào chết, đã lén lút giải hòa rồi.”
Quý Thiếu Yến nắm lấy di động, khẽ cười một tiếng: “Ồ, không chết à.”
Bên kia không biết vì sao cảm thấy sau lưng có điểm lạnh, nói: “Vận khí tốt, nghe nói vết thương chính nằm ở trên tĩnh mạch, đã được cấp cứu hồi phục rồi.”
Hắn dứt lời dứt khoát tỉ mỉ nói một hồi.
Husky cắn thương người khác, Quý Thiên Dương với tư cách là chủ nhân đã ôm toàn bộ trách nhiệm, chủ động chi trả tất cả các chi phí chữa bệnh. Bức ảnh của cậu thanh niên kia nhìn có vẻ như rất thảm thiết, nhưng người xuống tay có khả năng đã từng luyện qua, cậu chỉ là bị đánh một gậy không nặng lắm, thời điểm đưa đến bệnh viện khâu lại liền tỉnh dậy, ngất đi trên đường một lát, sau khi tỉnh dậy uống thêm ít nước rồi theo người nhà trở về. Tiền thuốc men bệnh phí của cậu cũng được Quý Thiên Dương thanh toán xong xuôi, nhân tiện đưa ra một số tiền bồi thường, người nhà vì vậy cũng quyết định không tiếp tục truy cứu, cho nên không cần lập án.
Quý Thiếu Yến nói: “ Đám người đánh người kia, bọn họ đã từng điều tra chưa?”
Bên kia nói: “Điều này tôi cũng không rõ ràng lắm.”
Quý Thiếu Yến liền đem tình huống mà hắn biết được nói cho đối phương, nhẹ giọng thở dài: “Đứa em trai đó của tôi thật sự không để cho người khác bớt lo, kết giao một đống bằng hữu lung tung rối loạn, nó hiện tại đang trong thời kỳ phản nghịch, nếu như tôi khuyên nó thì nó khẳng định cũng không muốn nghe, đành phải tìm cơ hội từ một chỗ khác.”
Bên kia nháy mắt đã hiểu, đại thiếu gia đây là đang muốn chỉnh đám người kia.
Hắn nói: “Có một chút khó khăn.”
Khu vực như thế này, hắn vẫn có chút ít hiểu biết.
Việc tiêu diệt các băng nhóm xã hội đen đã được tiến hành cho đến năm nay, tất cả những người có thể lưu lại đều cực kỳ xảo quyệt. Bọn họ thu dọn kết thúc thập phần nhanh nhẹn, hiện giờ thứ có thể làm được cũng chỉ là làm ăn chân chính, chuyện đập phá hành hung người khác ngoài đường như hôm nay đã là một chuyện rất không bình thường rồi.
Cho nên nếu chỉ nhìn bề ngoài của bọn họ thì khẳng định sẽ nhìn không ra bất kỳ vấn đề gì, đều có người chịu tội thay, thương gân bất động cốt*, trừ phi bỏ ra sức lực tiến hành điều tra, nhưng muốn làm loại sự tình này thì hắn lại không làm chủ được.
*Thương gân bất động cốt: thiệt hại cực kỳ đáng kể
Quý Thiếu Yến đã sớm có thể đoán được.
Đừng nói là đối phương, đến bản thân hắn hiện tại cũng không thể lập tức ấn chết được bọn họ, bởi vì hẹn cơm, nói chuyện cùng với chứng thực, tất cả những điều này đều yêu cầu thời gian, đặc biệt là một bước cuối cùng, vạn nhất bên trung gian kia liên lụy tới quan hệ phức tạp của một cá nhân nào đó, nếu làm không tốt thì chỉ có bất lực trở về.
Nhưng hắn không chờ được lâu như vậy, liền nói: “Thế thì như này đi, cậu dựa theo những gì tôi nói, đem tư liệu của vị Nhị gia cùng Lâm gia kia lấy về đây, tìm hiểu cho kỹ một chút, sáng mai gửi cho tôi.”
Bên kia nói: “Được thôi, cái này dễ dàng.”
“ Còn có chuyện khác cần cậu hỗ trợ thêm, cậu cùng đội cảnh sát giao thông có quen biết gì không?” Quý Thiếu Yến thở dài nói: “Tôi thấy tiểu hài tử kia thật sự quá đáng thương, chung quy vẫn là do em trai của tôi tạo nghiệt, có thể giúp đỡ liền sẽ cố gắng giúp đỡ.”
Bên kia vừa nghe đã biết nhã ý đằng sau, thầm khen một tiếng ca ca tốt, tỏ vẻ sẽ tìm bằng hữu nói chuyện, sau đó liền cắt đứt thông tin.
Quý Thiếu Yến ngủ một giấc, đến sáng sớm hôm sau liền thu được từ tư liệu bên kia.
Vì thế thời điểm đang ngồi xe lăn đi đến phòng khách ăn cơm, hắn đã lơ đãng nhắc đến chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Quý gia gia nói: “Ngày hôm qua xảy ra chuyện gì vậy?”
Quý Thiếu Yến nói: “Gia gia không biết chuyện Tiểu Dương đang tìm một con chó hay sao?”
Quý gia gia nói: “Đương nhiên biết rồi.”
Thằng tiểu tử kia không may làm mất con chó của bạn gái, dỗ mấy ngày cũng chưa dỗ xong, liền mặt xám mày tro in ra một đống lớn gợi ý tìm chó, còn ồn ào đi dán khắp nơi, lực chú ý của ông gần nhất đều ở trên người A Yến, cũng lười quản hắn.
Ông hỏi: “Hắn lại gây ra chuyện gì thế?”
Quý Thiếu Yến làm ra một bộ dáng cực kỳ bất đắc dĩ, nói: “Hắn ngày hôm qua nháo đến mức tạo thành động tĩnh không nhỏ.”
Hắn thuật lại sự việc một cách ngắn gọn qua loa một lần, móc di động ra, đưa qua đó: “Con luôn cảm thấy những người đó thoạt nhìn không mấy đơn giản, phòng ngừa vạn nhất có chuyện gì xảy ra nên đã tìm bằng hữu tra xét thử xem, đây là tư liệu.”
Quý gia gia tiếp nhận rồi xem một hồi, nheo nheo mắt.
Quý Thiếu Yến nói bên kia hãy chuẩn bị cho dễ xem một chút, thế mà bên kia thật sự lại chuẩn bị đến vô cùng kĩ càng tỉ mỉ, đầu tiên là đem hồ sơ về những tội ác phạm phải trước đây của Nhị gia cùng Lâm gia để lên đầu, sau đó bắt đầu hắt bát nước bẩn, phân tích rằng hành động bọn họ hiện đang làm chính là tẩy trắng, thường ngày sẽ tiếp nhận mấy cái công trình nhỏ hoặc mở cái hội sở gì đó, nhưng vẫn lén lút sau lưng làm đại lão, trong tay có một đống tiểu đệ, chuyện xấu đơn giản như cưỡng đoạt công dân nói làm liền làm, không chừng còn dính dáng đến cả mạng người.
Quý gia gia nổi giận: “Cái thứ khốn nạn này, ngày nào cũng chỉ biết gây sự, không làm ra trò trống chỉ cả!”
“Con nghe nói bọn họ còn đả thương một thanh niên.” Quý Thiếu Yến nói, “Vốn dĩ mọi chuyện xảy ra vô cùng thuận lợi, nhưng do thanh niên kia đã chặn ngang một chân, làm cho tên Lâm gia gì đó thiếu chút nữa không cứu trở về được nữa. Gia gia tốt nhất hãy dặn dò Tiểu Dương vài câu, tiểu hài tử này có rất nhiều người chú ý, gợi ý tìm chó nguyên bản cũng đã làm những người trên mạng dò ra thân phận của Tiểu Dương rồi, vạn nhất đám người kia lại xuất viện đem thanh niên đó đánh một lần nữa, thì bát nước bẩn này cũng chỉ có thể đổ lên đầu Quý gia chúng ta mà thôi.”
Quý gia gia gật gật đầu, cảm thấy cực kỳ vui mừng, thầm nói vẫn là đứa cháu bảo bối suy xét chu đáo.
Lương Cảnh Tu ngồi cùng bàn liếc nhìn thoáng qua Quý Thiếu Yến, cảm thấy việc này không phải là việc hắn có thể làm ra.
Dựa vào của tính tình A Yến, không ở mặt sau đẩy một cái, đem Tiểu Dương cùng bọn xã hội đen hoàn toàn trói chặt lại một mối, chờ bọn họ cùng nhau chơi cho xong đã không tồi rồi, làm sao còn nghĩ đến việc đem toàn bộ sự tình này thọc đưa cho Quý gia gia, để Quý gia gia ngăn cản Tiểu Dương cùng những người đó lui tới được chứ?
Không bình thường, quả thực không bình thường.
Hắn một bên ăn, một bên nhìn lướt qua Quý Thiếu Yến.
Quý Thiếu Yến mặc kệ sự đánh giá của hắn ta, thong thả ung dung hưởng thụ xong bữa sáng, vừa lúc thấy bà mẹ kế kia mang theo Quý Thiên Dương đi tới.
Phụ thân hắn hiện tại đang ở nơi khác, không kịp trở lại. Tuy rằng mẹ kế của hắn trong lòng chỉ ước gì hắn lập tức biến mất, nhưng ngoài mặt lại giả vờ rất tốt, đối với hắn một câu rồi lại một câu hỏi han ân cần, đến cả hốc mắt cũng có chút đỏ lên.
Quý Thiếu Yến so với bà ta càng giả vờ thuần thục hơn, trên mặt mang theo nụ cười, ôn ôn hòa hòa mà đáp lời, thỉnh thoảng còn trấn an hai câu, giống y như một đôi mẫu từ tử hiếu.
Quý gia gia chờ bọn họ nói xong mới đem Quý Thiên Dương xách đến trước mặt, lấy chuyện của Nhị gia nói cho con dâu. Mẹ kế hoảng sợ, không nghĩ tới nhi tử thế mà lại cùng xã hội đen kết giao bằng hữu, hai người lập tức cùng nhau đem Quý Thiên Dương mắng không ngớt lời.
Quý Thiếu Yến ở bên cạnh bất đắc dĩ nhìn nhìn, thỉnh thoảng thở dài một hơi, bộ dáng “Em chừng nào mới có thể lớn lên, để cho tôi đỡ lo lắng” của anh trai tốt.
Quý Thiên Dương: “……”
Hừ!
Quý Thiên Dương đuối lý đứng ở chỗ đó, bị mắng té tát đến mức máu chó phun đầy đầu.
Quý gia gia còn ngại không đủ, phân phó Quý Thiên Dương nhanh chóng cùng đám người kia cắt đứt sạch sẽ, sau đó đích thân phái người đi tới bệnh viện nói năng hai câu, để cho bọn họ đừng động vào đứa bé kia.
Phòng bệnh nào nhiệt thực mau đã khôi phục bình tĩnh.
Lương Cảnh Tu mới vừa thức thời đi ra ngoài hóng gió, đợi khi bọn người đi sạch mới đi bộ trở về, cười tủm tỉm mà nhìn Quý Thiếu Yến: “Cậu đối với tên tiểu tử kia có vẻ rất chú ý?”
Quý Thiếu Yến ngữ khí ôn nhu: “Hử?”
Lương Cảnh Tu nói: “Đừng hử, cậu ngày hôm qua đã nhìn ảnh chụp của người ta mất nửa ngày, hôm nay cũng là vì cậu ta nên mới đem sự tình nói cho gia gia cậu, bản thân cậu cho rằng tôi nhìn không ra sao?”
Hắn thấy Quý Thiếu Yến gật đầu thừa nhận, hiếu kỳ nói: “Cậu quen cậu ta ư?”
Quý Thiếu Yến nở một nụ cười, nói đến thập phần thản nhiên: “Tôi đối với cậu ta nhất kiến chung tình.”
“……” Lương Cảnh Tu nháy mắt cảm thấy bản thân đang xuất hiện ảo giác, “—— Cái gì cơ?”
Quý Thiếu Yến một chút cũng không chê hắn ta bị điếc, kiên nhẫn mà lặp lại một lần nữa.
Lương Cảnh Tu líu lưỡi nhìn hắn, mới phát hiện sở thích của hắn có chút đặc thù. Quý Thiếu Yến di chuyển xe lăn quay qua đối mặt với hắn, nói: “Cho nên cậu xem, tôi kỳ thật cảm thấy chỉ cảnh báo bọn họ như vậy còn chưa đủ, cậu giúp tôi một việc.”
Lương Cảnh Tu: “……”
Hắn ta có loại dự cảm không tốt lắm.
Người mà Quý gia gia phái đến rất nhanh đã tới được bệnh viện kia.
Lâm gia chỉ là mất máu quá nhiều, sau khi cứu được một hơi thở, ngày hôm sau liền tỉnh, đám người Nhị gia bọn họ đang ở nơi này cùng lão nói chuyện phiếm, thấy người của Quý gia phái tới, vội vàng để cho người ta tiến vào.
Người của Quý gia cũng rất khách khí, tươi cười đầy mặt nói nói rằng nếu lên hot search tất nhiên sẽ không tốt cho cả đôi bên, hy vọng sự tình sẽ dừng ở đây, nếu nói đó chỉ là hiểu lầm, vậy thì đừng tiếp tục lật nó lên nữa.
Hắn không hề đề cập rõ ràng, nhưng Nhị gia có thể nghe hiểu, ý tứ này là không muốn để cho bọn họ động cái tên nhãi ranh kia.
Những người khác trong phòng cũng hiểu ra, sau khi đám người ấy đi rồi liền cả giận nói: “Bọn họ đây là có ý tứ gì vậy? Nếu không phải tên tiểu tử kia đột nhiên xuất hiện, thì Lâm gia đến nỗi phải chịu tội lúc này sao? Lão tử không lột da nó ra đã may mắn cho nó lắm rồi!”
Nhị gia lão luyện nói: “Ý tứ là tạm thời đừng đụng vào cậu ta, hiện tại cậu ta trên mạng rất hot, chờ thêm một tháng không ai chú ý, chúng ta đến lúc đó tiếp tục hành động cũng không sao.”
Trên mặt Lâm gia vẫn không có chút huyết sắc, nói giọng khàn khàn: “Thế thì vừa hay, tôi sẽ đích thân tới đó.”
Thần sắc mấy người trong phòng lúc này mới chuyển sang tốt đẹp, thanh âm “Vâng” vang lên.
Bọn họ lại hàn huyên trong chốc lát, chỉ nghe “Lộc cộc” hai tiếng, liền thấy một thiếu niên ngồi trên xe lăn tiến vào. Mọi người đều sửng sốt: “Cậu là?”
Quý Thiếu Yến khách khí mà cười nói: “Tôi là đồng học của Nhị thiếu, tình cờ cũng đang ở trong bệnh viện này, nghe nói bằng hữu của cậu ấy bị thương, cố ý lại đây nhìn một chút.”
Lương Cảnh Tu đặt giỏ hoa quả qua, cười nói: “Tôi cũng là đồng học của cậu ấy.”
Hắn lấy lý do “Đi dạo cho dễ thở” đem A Yến từ trong phòng bệnh đẩy ra, sau lái xe chạy đến tòa bệnh viện này, trên nửa đường còn thay đổi quần áo, thuận tiện để cho Tiểu Nhan giả thành Quý Thiên Dương, xong việc này sợ là sẽ bị Quý gia gia đánh cho một trận, nhưng bản thân lại không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể nhận mệnh mà lên thuyền giặc.
Những người trong phòng đều là lão làng, đơn giản đảo qua là có thể nhìn ra tình hình đại khái.
Ở tại nhà này bệnh viện, những người mặc trên mình bộ đồ trung đẳng này, thoạt nhìn thì có vẻ như gia thế hơn hẳn người bình thường, nhưng trình độ lại rất hữu hạn, đại khái hẳn là đang nhắm về phía Quý Nhị thiếu nên mới tới.
Huynh đệ nhà mình bị chó cắn thành như vậy, Nhị gia đương nhiên biết Quý Nhị nợ hắn rất nhiều ân tình, lần này tám phần có thể đáp trên thuyền cùng Quý gia. Hắn đã làm lão đại rất nhiều năm, không có tâm tình tiếp đón với một thằng nhóc vô dụng, chỉ hàn huyên hai câu liền lệnh cho thủ hạ tiễn khách.
Quý Thiếu Yến đương nhiên cũng không nghĩ muốn ở lại quá lâu, liền cáo từ rời đi.
Chờ tên thủ hạ kia đem hắn đưa đến cửa thang máy đang lúc muốn trở lại, hắn lúc này mới gọi đối phương, chần chờ nói: “Kỳ thật…… Tôi có chút lời nói trong lòng muốn cùng anh nói một chút, sự việc liên quan đến an nguy của lão đại nhà anh, hy vọng anh có thể lắng nghe một chút.”
Tên thủ hạ kia lập tức dừng lại, quay đầu nói: “Có chuyện gì sao?”
Quý Thiếu Yến nhìn chung quanh một vòng, nói: “Nơi này có chút không tiện lắm, chúng ta ra hành lang nói chuyện đi.”
Thủ hạ kia không hề phản đối, đi theo hắn tới hành lang bên cạnh, nhanh chóng xem xét kiểm tra một vòng phát hiện không có vấn đề gì, mới cúi đầu nhìn hắn, chờ đợi những lời tiếp theo.
Quý Thiếu Yến khoanh tay trên đùi, thay đổi thái độ từ trên cao nhìn xuống: “Tôi hy vọng các người có thể cách Nhị thiếu xa ra một chút, hắn có thân phận gì, các người có thân phận gì, có bao nhiêu người trong giới muốn leo lên Quý gia, liệu có mấy người thành công? Nếu để cho lão gia gia biết các người đã đem Nhị thiếu dạy hư, ông ta tuyệt đối sẽ không tha cho các người.”
Chỉ một câu đã khiến cho khí thế của tên thủ hạ kia hoàn toàn rơi xuống.
Nhưng dù gì bản thân cũng là tâm phúc của Nhị gia, hắn không được tức giận dễ dàng như vậy, cười lạnh một tiếng, nửa lời nói cũng không thèm phản ứng, quay đầu bỏ đi.
Lương Cảnh Tu vội vàng ngăn cửa lại, thái độ so với Quý Thiếu Yến còn kiêu ngạo hơn: “Làm gì thế, chúng ta còn chưa nói xong đâu!”
“Cút sang một bên đi!” Thủ hạ không có tâm tình xử lý hai tên tiểu tử này, đem người kéo ra ném sang một bên, mở cửa rời khỏi.
Lúc này chỉ nghe thấy “A” một tiếng, hắn vội vàng quay đầu lại, thấy lúc mình đi đụng phải người trên xe lăn kia, sau đó xe lăn liền trượt về phía sau, thuận theo bậc thang trôi xuống.
May thay phía dưới vừa vặn có một người đang đi lên, thấy thế hoảng sợ tột đột, hấp ta hấp tấp vội vàng bắt lấy bọn họ.
Nhưng dù sao cũng là hai người thêm một cái xe lăn, hắn ta căn bản hoàn toàn không bắt được, lập tức cùng nhau ngã xuống.
Người đi lên này là bảo tiêu của Lương Cảnh Tu, trước khi đến đã được phân phó qua, chờ thời điểm còn thừa còn ba bốn bước bậc thang liền đem xe lăn ném sang một bên, để cho Quý Thiếu Yến tự mình rời khỏi, tiếp theo đó khiến xe lăn nện ở trên người hắn, bay tay run rẩy dùng chút sức lực, trực tiếp đem cổ chân hắn ấn xuống đến mức trật khớp.
Quý Thiếu Yến đột nhiên giật mình một cái, chịu đựng không hề hé răng nửa lời, nằm trên mặt đất không dám nhúc nhích.
Lương Cảnh Tu nằm xoài bên người hắn, nâng lên mí mắt nhìn hắn một cái, nghĩ thầm: Chuyện này quả thật cực kỳ tàn nhẫn!
Xem CHƯƠNG MỚI NHẤT Tại: quanvuthienha.com
Quý gia gia từ trước đến nay luôn yêu thương A Yến, chờ khi ông ta biết được cháu trai nhà mình sợ em trai không nghe lời, kéo thân hình gầy yếu đích thân tới giúp em trai đoạn tuyệt quan hệ, tuy thế bên kia không những không chịu, còn hung tàn mà đem người ra đánh, điều đó tuyệt đối không thể tha thứ được. Vì để cho sự tình càng thêm nghiêm trọng, A Yến thậm chí còn đem hắn cùng kéo xuống nước, đây sợ Quý gia gia bớt lo lắng hay sao!
Tiểu hài tử kia có thể khiến cho A Yến làm được đến một bước này, chắc chắn là chân ái không thể nghi ngờ nữa.
Cái người “Chân ái” kia lúc này mới vừa tỉnh ngủ.
Cậu ngáp dài, dạo tới dạo lui đi vào phòng khách, phát hiện Tiền Đa Thụ thế mà vẫn còn ở đó, kinh ngạc nói: “Ông tại sao vẫn chưa đi làm đi?”
Trong ánh mắt Tiền Đa Thụ đều là tơ máu, lo lắng đến mức cả đêm cơ hồ không ngủ.
Hắn nhìn nhi tử sốt ruột, hỏi ngược lại: “Đã xảy ra cả việc này rồi, cha còn có tâm tư đi làm được hay sao?”
Chu Lê nói: “Người ta không phải đều bồi thường xong rồi ư?”
Tiền Đa Thụ thiếu chút nữa bị tức giận phát cười: “Con cho rằng Lâm gia thật sự không tính toán đến chuyện đó nữa hả? Nếu không phải con tự dưng nổi điên chạy tới, người ta căn bản sẽ không nằm viện!” Lão nói rồi tức giận, vội vàng cắn hai viên thuốc, chậm rãi nói tiếp: “Cha đã liên hệ với đại bá của con xong rồi, ông ta sẽ tìm một người quen biết Nhị gia, trong lát nữa mang theo chúng ta đi tới bệnh viện hỏi thăm Lâm gia, cố gắng xin lỗi bồi tội cho ông ấy.”
Chu Lê chỉ vào đầu của chính mình: “Bọn họ đem tôi đánh thành như vậy, tôi còn phải xin lỗi bồi tội cho bọn hắn à?”
Tiền Đa Thụ nói: “Chúng ta có thể có biện pháp gì được chứ, chúng ta đánh bại được bọn họ sao?”
Chu Lê vừa muốn phân tích cho lão chuyện hot search, thuận tiện phổ cập khoa học một chút về thân phận của Quý Nhị, liền nghe thấy cửa phòng bị gõ vài tiếng, vì thế đành đi mở cửa trước.
Tiền Đa Thụ theo bản năng nghĩ rằng là đại ca mang theo khách quý tới, vội vàng đứng dậy qua đó nghênh đón, lại thấy trước cửa có hai nam một nữ đang đứng, ăn mặc thập phần chỉnh tề, lập tức sửng sốt: “Các người tìm ai?”
Nữ nhân cầm đầu có chút tiều tụy, hai mắt đỏ hoe không muốn trả lời, chỉ luôn nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt.
Cậu mặc áo ba lỗ cùng quần cộc, đầu bọc băng gạc, bả vai xăm mình, nghĩ về việc cậu lẽ ra nên ở bên người chính mình áo cơm vô ưu mà lớn lên, lại nghĩ về một đống tư liệu hút thuốc uống rượu đánh nhau trốn học kia, cảm xúc của bà ta đột nhiên kích động, nháy mắt không thở được, ngã ra đất.
Chu Lê: “……”
Tiền Đa Thụ: “……”
Nam nhân phía sau bà kịp thời duỗi tay tiếp được, ôm đầu véo véo người, thấy bà dần dần tỉnh lại, liền bế bà lên phóng tới trên sô pha phòng khách giúp bà nghỉ ngơi, sau đó mới đứng dậy nhìn hai người trước mặt.
Hắn ước chừng khoảng ngoài hai mươi tuổi, diện mạo anh tuấn, chỉ là thần sắc có chút lãnh đạm.
Hắn đầu tiên đánh giá nhìn nhìn thiếu niên, sau đó nhìn về phía Tiền Đa Thụ, lấy ra một phần tư liệu nhận được từ trong tay bảo tiêu lúc trước, nhàn nhạt nói: “Tôi tên là Chu Lộ Bác, con trai của Tiền Lập Nghiệp ông là hài tử của Chu gia chúng tôi, đây là DNA giám định báo cáo.”
Tiền Đa Thụ dường như nghe không hiểu tiếng người, nói: “—— Cái gì?”
Chu Lộ Bác không đáp lại, chuyển báo cáo về phía trước.
Tiền Đa Thụ ngơ ngác tiếp nhận rồi mở ra, chờ đến khi thời điểm nhìn thấy kết quả kia chỉ cảm thấy trong đầu “Ong” một tiếng.
Lão vốn dĩ đã không ngủ tốt, lúc này cảm xúc kích động, huyết áp nhảy vọt đến một trăm tám, cũng nháy mắt không thở được, hai mắt trợn tròn rồi ngất đi.
Chu Lê vội vàng định đỡ lấy lão, đáng tiếc cái đầu choáng váng lại chậm nửa nhịp.
Chỉ thấy hơn hai trăm cân thịt “Ầm ầm” nện ở trên mặt đất, toàn bộ sàn nhà đều chấn động.
Chu Lê: “……”
Trong phòng vang lên một mảnh tĩnh mịch.
Chu Lê cùng Chu Lộ Bác nhìn vào lẫn nhau, người trước nói: “Xin lỗi, anh có thể giúp tôi một chút không?”
Chu Lộ Bác liền đối với bảo tiêu phân phó một chút, để cho hắn giúp đỡ thiếu niên đem Tiền Đa Thụ đỡ đến trên sô pha.
Tiền Đa Thụ cũng chỉ tạm thời ngất đi, nhanh chóng liền tỉnh dậy, trực tiếp nổi giận lôi đình: “Các người cái rắm, cái này khẳng định là giả, bà vợ của tôi không có khả năng sẽ chung chạ với người khác rồi cắm sừng tôi!”
Cửa phòng còn chưa đóng, đại bá của Tiền gia cùng khách quý, cộng thêm một người đại cô biết tin tức chạy tới Tiền gia vừa lúc đi đến cửa, đồng thời khiếp sợ: “——Cái gì?!”
Tác giả có lời muốn nói: Quý Thiếu Yến: Đau QAQ
Quá nhiều hán việt